*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đầu Lâm Nhất như muốn nổ tung, hắn không thể diễn tả được cảm giác của mình khi nhìn thấy bông hoa này.
Nếu dùng một từ để nói thì đó là ‘yêu’!
Yểu điệu mà cao quý tựa như vua của các loài hoa, ngạo nghễ nhìn xuống thế gian.
Khi tất cả bảy mươi hai cánh hoa mở ra, một âm thanh cổ xưa như xuyên qua thời không, cô đọng lại sự thăng trầm của năm tháng và hoá thành ý niệm bí ẩn khó hiểu, rung động không ngừng trong tâm trí hắn.
Trong đầu hắn hiện lên một bức tranh hùng vĩ bao la, một ông lão mặc áo tím với khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt như điện nhìn về tứ phía.
Ông ta đứng trên trời, tay cầm thanh kiếm đặt trước người, hai ngón tay bên tay trái khép lại, lướt một đường từ cuối thân kiếm đến mũi kiếm.
“Lấy danh nghĩa của kiếm, ta lệnh cho hoa nở!”
Khi hai ngón tay bên trái khép lại lướt qua mũi kiếm, trên người ông lão áo tím phát ra kiếm ấn thần bí, kiếm ý đáng sợ bộc phát ra từ khắp cơ thể ông ta, sau lưng ông ta đột nhiên nở ra một đoá hoa Tử Diên to lớn như bây giờ.
Khoảnh khắc hoa Tử Diên nở ra, khuấy động phong vấn khắp bầu trời.
Trên bầu trời hình thành một vòng xoáy cực lớn và đáng sợ, dường như không phải mây bị hút vào mà là cả thế giới.
Ông lão áo tím vung kiếm qua, những bóng ma màu đen lao về phía hắn trong tích tắc, thoáng chốc tất cả đều bị hoá thành hư vô.
Lấy danh nghĩa của kiếm, ta lệnh cho hoa nở.
Lâm Nhất chấn động, trong lòng dâng lên một cảm xúc kỳ lạ.
Nghĩ đi nghĩ lại, ông lão áo tím hiện lên trong đầu hắn chắc chắn là Tử Diên Kiếm Thánh nổi danh lẫy lừng năm xưa.
Mỗi một động tác của ông ta đều được tái hiện liên tục trong đầu hắn.
Thì ra là vậy!
Hắn chợt hiểu ra kiếm ấn mà ông lão áo tím tế ra thực chất chính là Một Thoáng Phồn Hoa mà hắn đã nắm vững trước đó.
Chỉ là nếu thi triển Một Thoáng Phồn Hoa sẽ hao kiệt chân nguyên.
Chỉ có thể dùng khi liều mạng với người khác, hơn nữa đặt cược quá lớn, nếu không giết được đối thủ thì mình sẽ chết.
Nhưng sau khi kiếm quyết thăng lên đến tầng chín, chỉ cần tế ra kiếm ấn thì một ý niệm là hoa sẽ nở.
Hắn bắt đầu nhẩm tính trong lòng, phỏng theo kiếm ấn bí ẩn mà Tử Diên Kiếm Thánh tế ra, một làn sóng huyền bí lan rộng.
Trên bệ đá cổ, từ người Lâm Nhất toả ra ánh sáng màu tím nhạt tựa như những cánh hoa.
Bùm!
Đột nhiên một tiếng gầm rú đầy máu tanh và sát khí nổ ra giữa đất trời, huyết vân vô biên phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa.
Sau khi huyết vân cuộn trào dữ dội thì biến thành một bóng ảnh màu máu tựa như ma thần.
Trong tay cầm kiếm quang dài tới trăm mét chém mạnh về bệ đá Lâm Nhất đang ngồi.
Đầu Lâm Nhất như muốn nổ tung, hắn không thể diễn tả được cảm giác của mình khi nhìn thấy bông hoa này.
Nếu dùng một từ để nói thì đó là ‘yêu’!
Yểu điệu mà cao quý tựa như vua của các loài hoa, ngạo nghễ nhìn xuống thế gian.
Khi tất cả bảy mươi hai cánh hoa mở ra, một âm thanh cổ xưa như xuyên qua thời không, cô đọng lại sự thăng trầm của năm tháng và hoá thành ý niệm bí ẩn khó hiểu, rung động không ngừng trong tâm trí hắn.
Trong đầu hắn hiện lên một bức tranh hùng vĩ bao la, một ông lão mặc áo tím với khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt như điện nhìn về tứ phía.
Ông ta đứng trên trời, tay cầm thanh kiếm đặt trước người, hai ngón tay bên tay trái khép lại, lướt một đường từ cuối thân kiếm đến mũi kiếm.
“Lấy danh nghĩa của kiếm, ta lệnh cho hoa nở!”
Khi hai ngón tay bên trái khép lại lướt qua mũi kiếm, trên người ông lão áo tím phát ra kiếm ấn thần bí, kiếm ý đáng sợ bộc phát ra từ khắp cơ thể ông ta, sau lưng ông ta đột nhiên nở ra một đoá hoa Tử Diên to lớn như bây giờ.
Khoảnh khắc hoa Tử Diên nở ra, khuấy động phong vấn khắp bầu trời.
Trên bầu trời hình thành một vòng xoáy cực lớn và đáng sợ, dường như không phải mây bị hút vào mà là cả thế giới.
Ông lão áo tím vung kiếm qua, những bóng ma màu đen lao về phía hắn trong tích tắc, thoáng chốc tất cả đều bị hoá thành hư vô.
Lấy danh nghĩa của kiếm, ta lệnh cho hoa nở.
Lâm Nhất chấn động, trong lòng dâng lên một cảm xúc kỳ lạ.
Nghĩ đi nghĩ lại, ông lão áo tím hiện lên trong đầu hắn chắc chắn là Tử Diên Kiếm Thánh nổi danh lẫy lừng năm xưa.
Mỗi một động tác của ông ta đều được tái hiện liên tục trong đầu hắn.
Thì ra là vậy!
Hắn chợt hiểu ra kiếm ấn mà ông lão áo tím tế ra thực chất chính là Một Thoáng Phồn Hoa mà hắn đã nắm vững trước đó.
Chỉ là nếu thi triển Một Thoáng Phồn Hoa sẽ hao kiệt chân nguyên.
Chỉ có thể dùng khi liều mạng với người khác, hơn nữa đặt cược quá lớn, nếu không giết được đối thủ thì mình sẽ chết.
Nhưng sau khi kiếm quyết thăng lên đến tầng chín, chỉ cần tế ra kiếm ấn thì một ý niệm là hoa sẽ nở.
Hắn bắt đầu nhẩm tính trong lòng, phỏng theo kiếm ấn bí ẩn mà Tử Diên Kiếm Thánh tế ra, một làn sóng huyền bí lan rộng.
Trên bệ đá cổ, từ người Lâm Nhất toả ra ánh sáng màu tím nhạt tựa như những cánh hoa.
Bùm!
Đột nhiên một tiếng gầm rú đầy máu tanh và sát khí nổ ra giữa đất trời, huyết vân vô biên phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa.
Sau khi huyết vân cuộn trào dữ dội thì biến thành một bóng ảnh màu máu tựa như ma thần.
Trong tay cầm kiếm quang dài tới trăm mét chém mạnh về bệ đá Lâm Nhất đang ngồi.