Nhưng chỉ là Tiêu Nhiên và Bộ Trần, hắn không suy nghĩ nhiều nên đương nhiên sẽ không chú ý.
Hoá ra là vì Bạch Thu Thuỷ… Một vài thắc mắc trong lòng Lâm Nhất lúc này đã được giải đáp.
Hai người đang trò chuyện thì ba người phía Bạch Thu Thuỷ, Bộ Trần và Tiêu Nhiên đi tới.
“Lâm Nhất, công tử Bộ Trần và công tử Tiêu Nhiên đề nghị nghỉ ngơi tại chỗ một lát rồi lên đường, ý ngươi thế nào?”
Sau khi ba người đến gần, Bạch Thu Thuỷ hỏi Lâm Nhất.
Mấy đợt tấn công của những yêu thú trước đó vẫn còn ổn, nhưng đợt tập kích bất chợt của Hoả Văn Báo không chỉ khiến rất nhiều đệ tử của Cao gia bị thương và chết.
Thậm chí dược đồng của Bạch Thu Thuỷ cũng bị thương khá nhiều, không nghỉ ngơi không được.
Lâm Nhất gật đầu: “Đúng là cần phải nghỉ ngơi một lát, ta không có ý kiến”.
Bộ Trần nhìn Cao Du đang ngồi trên lưng Huyết Long Mã, hơi cau mày: “Lâm Nhất, nhiệm vụ của chúng ta là bảo vệ Bạch Thu Thuỷ tiểu thư và dược đồng của nàng ấy chứ không phải đệ tử Cao gia, ngươi đừng quên nhiệm vụ chính, vừa nãy Bạch tiểu thư suýt nữa bị thương đấy”.
Tiêu Nhiên tiếp lời: “Chú ý một chút, lần sau đừng như vậy nữa”.
Trước mặt Bạch Thu Thuỷ, hai tên như người dẫn đầu, dạy cho Lâm Nhất một bài học rồi đưa ra nhận xét.
Lúc trước Lâm Nhất cũng không hiểu là chuyện gì lắm, bây giờ đã biết đương nhiên hắn cũng không so đo với hai người này.
Hắn một lòng hướng tới võ học, khao khát đạt đến đỉnh phong trên con đường võ thuật, sao có thể ghen với người ta vì một nữ tử chứ?
Lâm Nhất suy tư: “Vừa nãy quả thật rất nguy hiểm, không có Hoạ Long Điểm Tinh của Bộ Trần huynh thì đúng là hơi rắc rối”.
“Chỉ là hơi rắc rối thôi sao?”
Tiêu Nhiên không cho là vậy, cười nhẹ một tiếng, khẩu khí của Lâm Nhất này không nhỏ.
Nếu không có Hoạ Long Điểm Tinh của Bộ Trần thì đâu chỉ là một chút rắc rối, năm con Hoả Văn Báo cùng xông tới thì Bạch Thu Thuỷ không chết cũng sẽ bị thương nặng.
Bộ Trần vô cùng tự tin về Hoạ Long Điểm Tinh mà mình mới lĩnh ngộ đêm qua, bây giờ nghe Lâm Nhất nói vậy, đương nhiên trong lòng sẽ thấy hơi khó chịu.
“Ta quên mất Lâm huynh cũng luyện Long Hổ Quyền, huynh cũng biết chiêu Hoạ Long Điểm Tinh này?”
Trong mắt Bộ Trần loé lên tia sắc bén, hắn ta trầm giọng hỏi.
Lâm Nhất lắc đầu: “Không biết”.
Cả chín thức của Long Hổ Quyền hắn đều coi như miễn cưỡng thành thạo, nhưng nếu chiêu pháp chưa đạt đến Đại Thành, không hiểu được ý nghĩa sâu xa của chúng.
Với tiêu chuẩn riêng của Lâm Nhất thì có nghĩ là không biết, hắn cũng sẽ không hấp tấp thi triển trong lúc chiến đấu.
Tất cả đều còn sơ sót, một khi bất cẩn sẽ dẫn tới hoạ lớn.
Hoạ Long Điểm Tinh của hắn mới chỉ đạt tiểu thành, so với sơ thành của đối phương thì mạnh hơn một chút, nhưng cũng không phải quá lợi hại.
Hắn chỉ sử dụng bốn chiêu Long Hổ Sinh Uy, Long Hành Hổ Bộ, Phi Long Hổ Khiêu và Thần Long Bãi Vĩ để chiến đấu với kẻ khác.
Hoá ra là vì Bạch Thu Thuỷ… Một vài thắc mắc trong lòng Lâm Nhất lúc này đã được giải đáp.
Hai người đang trò chuyện thì ba người phía Bạch Thu Thuỷ, Bộ Trần và Tiêu Nhiên đi tới.
“Lâm Nhất, công tử Bộ Trần và công tử Tiêu Nhiên đề nghị nghỉ ngơi tại chỗ một lát rồi lên đường, ý ngươi thế nào?”
Sau khi ba người đến gần, Bạch Thu Thuỷ hỏi Lâm Nhất.
Mấy đợt tấn công của những yêu thú trước đó vẫn còn ổn, nhưng đợt tập kích bất chợt của Hoả Văn Báo không chỉ khiến rất nhiều đệ tử của Cao gia bị thương và chết.
Thậm chí dược đồng của Bạch Thu Thuỷ cũng bị thương khá nhiều, không nghỉ ngơi không được.
Lâm Nhất gật đầu: “Đúng là cần phải nghỉ ngơi một lát, ta không có ý kiến”.
Bộ Trần nhìn Cao Du đang ngồi trên lưng Huyết Long Mã, hơi cau mày: “Lâm Nhất, nhiệm vụ của chúng ta là bảo vệ Bạch Thu Thuỷ tiểu thư và dược đồng của nàng ấy chứ không phải đệ tử Cao gia, ngươi đừng quên nhiệm vụ chính, vừa nãy Bạch tiểu thư suýt nữa bị thương đấy”.
Tiêu Nhiên tiếp lời: “Chú ý một chút, lần sau đừng như vậy nữa”.
Trước mặt Bạch Thu Thuỷ, hai tên như người dẫn đầu, dạy cho Lâm Nhất một bài học rồi đưa ra nhận xét.
Lúc trước Lâm Nhất cũng không hiểu là chuyện gì lắm, bây giờ đã biết đương nhiên hắn cũng không so đo với hai người này.
Hắn một lòng hướng tới võ học, khao khát đạt đến đỉnh phong trên con đường võ thuật, sao có thể ghen với người ta vì một nữ tử chứ?
Lâm Nhất suy tư: “Vừa nãy quả thật rất nguy hiểm, không có Hoạ Long Điểm Tinh của Bộ Trần huynh thì đúng là hơi rắc rối”.
“Chỉ là hơi rắc rối thôi sao?”
Tiêu Nhiên không cho là vậy, cười nhẹ một tiếng, khẩu khí của Lâm Nhất này không nhỏ.
Nếu không có Hoạ Long Điểm Tinh của Bộ Trần thì đâu chỉ là một chút rắc rối, năm con Hoả Văn Báo cùng xông tới thì Bạch Thu Thuỷ không chết cũng sẽ bị thương nặng.
Bộ Trần vô cùng tự tin về Hoạ Long Điểm Tinh mà mình mới lĩnh ngộ đêm qua, bây giờ nghe Lâm Nhất nói vậy, đương nhiên trong lòng sẽ thấy hơi khó chịu.
“Ta quên mất Lâm huynh cũng luyện Long Hổ Quyền, huynh cũng biết chiêu Hoạ Long Điểm Tinh này?”
Trong mắt Bộ Trần loé lên tia sắc bén, hắn ta trầm giọng hỏi.
Lâm Nhất lắc đầu: “Không biết”.
Cả chín thức của Long Hổ Quyền hắn đều coi như miễn cưỡng thành thạo, nhưng nếu chiêu pháp chưa đạt đến Đại Thành, không hiểu được ý nghĩa sâu xa của chúng.
Với tiêu chuẩn riêng của Lâm Nhất thì có nghĩ là không biết, hắn cũng sẽ không hấp tấp thi triển trong lúc chiến đấu.
Tất cả đều còn sơ sót, một khi bất cẩn sẽ dẫn tới hoạ lớn.
Hoạ Long Điểm Tinh của hắn mới chỉ đạt tiểu thành, so với sơ thành của đối phương thì mạnh hơn một chút, nhưng cũng không phải quá lợi hại.
Hắn chỉ sử dụng bốn chiêu Long Hổ Sinh Uy, Long Hành Hổ Bộ, Phi Long Hổ Khiêu và Thần Long Bãi Vĩ để chiến đấu với kẻ khác.