Kiếm thế vô cùng sắc sảo lập tức bùng nổ ở ngay mũi kiếm.
Hoa mọc từ nơi nào?
Mãnh hổ trong lòng ngửi tường vi!
Hoa mọc từ chốn nào?
Mãnh hổ trong lòng ngửi tường vi!
Vào lúc vừa nhìn thấy đóa tường vi nở rộ, Mã Thiên Nhất muốn ra tay chặn lại, thế nhưng hắn ta hoàn toàn không kịp.
Đóa hoa tường vi mang theo kiếm khí vô tận bay vút trong không trung, nhanh chóng đâm thẳng vào giữa ngực Mã Thiên Nhất.
Xoạt!
Sau đó liền nghe thấy tiếng kiếm đâm vào da thịt, đóa hoa tường vi vỡ vụn thành vài trăm mảnh nhỏ, kiếm thế khủng bố cứ thế nổ tung.
Bên trong mỗi một cánh hoa đều ẩn chứa luồng nội lực khủng khiếp, chỉ thoáng chốc đã đâm sâu vào trong thân thể Mã Thiên Nhất.
Mã Thiên Nhất phun ra một búng máu, cả người bị đánh bay ra xa.
Sau khi rơi xuống lôi đài, toàn thân hắn ta máu chảy đầm đìa, thoạt nhìn trông vô cùng thê thảm, không thể trụ vững.
“Ngươi…”
Trong mắt Mã Thiên Nhất lúc này là ánh mắt khó có thể tin nổi, hắn ta nghĩ mãi mà vẫn không thể hiểu nổi Lâm Nhất đã phát động chiêu thức vừa rồi bằng cách nào.
Có vẻ Mã Thiên Nhất còn muốn nói gì đó nhưng chưa kịp thốt nên câu thì đã té “bịch” trên đất.
Tĩnh lặng…
Tất cả mọi người có mặt đều lặng thinh, họ đổ dồn ánh mắt về phía Lâm Nhất, trên khuôn mặt ngập tràn vẻ kinh hãi.
Không ngờ người này lại có thể chuyển bại thành thắng ngay trong lúc bị thương nặng chỉ nhờ một chiêu thức, đánh bại đệ tử nội môn lâu năm Mã Thiên Nhất. Đây rõ ràng là chuyện không thể xảy ra!
Điều còn khiến mọi người kinh ngạc hơn chính là, không một ai nhìn ra được chiêu kiếm cuối cùng của hắn thuộc loại võ kỹ gì.
“Võ kỹ tiên thiên ư?”
Các vị trưởng lão của tông môn ở trên đài cao chụm đầu ghé tai bàn bạc, giờ phút này, bọn họ cũng khiếp sợ chẳng kém gì đám đệ tử ngoại môn bên dưới.
Bạch Thiên Minh ngồi ở chính giữa chỉ sững người giây lát rồi lập tức cười bảo: “Không ngờ lại là võ kỹ tiên thiên, xem ra lần trước ban thưởng cho phép tên nhóc này vào tầng cao nhất của Võ Kỹ các, rốt cuộc đã bị cậu ta lĩnh ngộ ra rồi!”
Hoa mọc từ nơi nào?
Mãnh hổ trong lòng ngửi tường vi!
Hoa mọc từ chốn nào?
Mãnh hổ trong lòng ngửi tường vi!
Vào lúc vừa nhìn thấy đóa tường vi nở rộ, Mã Thiên Nhất muốn ra tay chặn lại, thế nhưng hắn ta hoàn toàn không kịp.
Đóa hoa tường vi mang theo kiếm khí vô tận bay vút trong không trung, nhanh chóng đâm thẳng vào giữa ngực Mã Thiên Nhất.
Xoạt!
Sau đó liền nghe thấy tiếng kiếm đâm vào da thịt, đóa hoa tường vi vỡ vụn thành vài trăm mảnh nhỏ, kiếm thế khủng bố cứ thế nổ tung.
Bên trong mỗi một cánh hoa đều ẩn chứa luồng nội lực khủng khiếp, chỉ thoáng chốc đã đâm sâu vào trong thân thể Mã Thiên Nhất.
Mã Thiên Nhất phun ra một búng máu, cả người bị đánh bay ra xa.
Sau khi rơi xuống lôi đài, toàn thân hắn ta máu chảy đầm đìa, thoạt nhìn trông vô cùng thê thảm, không thể trụ vững.
“Ngươi…”
Trong mắt Mã Thiên Nhất lúc này là ánh mắt khó có thể tin nổi, hắn ta nghĩ mãi mà vẫn không thể hiểu nổi Lâm Nhất đã phát động chiêu thức vừa rồi bằng cách nào.
Có vẻ Mã Thiên Nhất còn muốn nói gì đó nhưng chưa kịp thốt nên câu thì đã té “bịch” trên đất.
Tĩnh lặng…
Tất cả mọi người có mặt đều lặng thinh, họ đổ dồn ánh mắt về phía Lâm Nhất, trên khuôn mặt ngập tràn vẻ kinh hãi.
Không ngờ người này lại có thể chuyển bại thành thắng ngay trong lúc bị thương nặng chỉ nhờ một chiêu thức, đánh bại đệ tử nội môn lâu năm Mã Thiên Nhất. Đây rõ ràng là chuyện không thể xảy ra!
Điều còn khiến mọi người kinh ngạc hơn chính là, không một ai nhìn ra được chiêu kiếm cuối cùng của hắn thuộc loại võ kỹ gì.
“Võ kỹ tiên thiên ư?”
Các vị trưởng lão của tông môn ở trên đài cao chụm đầu ghé tai bàn bạc, giờ phút này, bọn họ cũng khiếp sợ chẳng kém gì đám đệ tử ngoại môn bên dưới.
Bạch Thiên Minh ngồi ở chính giữa chỉ sững người giây lát rồi lập tức cười bảo: “Không ngờ lại là võ kỹ tiên thiên, xem ra lần trước ban thưởng cho phép tên nhóc này vào tầng cao nhất của Võ Kỹ các, rốt cuộc đã bị cậu ta lĩnh ngộ ra rồi!”