Còn hơn một trăm hai mươi cái Tinh Cung đại biểu cho truyền thừa tông môn kia, hắn lại không hứng thú mấy vì nó đã chẳng còn lọt nổi vào mắt xanh của Lâm Nhất.
Giờ thực lực của hắn đã tăng mạnh, cũng là lúc thi triển chân tay.
Cái tên Trần Tầm thần bí lúc trước dưới vẻ ngoài đầy khách sáo kia ít nhiều cũng vẫn khinh bỉ mình.
Nói Thương Long Thất Tú chỉ có những ai có cấp bậc như người chưởng quản ngũ đại Tinh Diệu Chi Linh mới chen chân vào nổi thì Lâm Nhất thật sự không phục.
Trong Thương Long Cấm Giới, ngoài bảo điện Thương Long ra thì cũng chỉ có truyền thừa tông môn đại biểu cho Thương Long Thất Tú là quý giá nhất.
Chẳng những có đạo binh thượng phấm, đan dược thánh phẩm, truyền thừa linh văn, thậm chí là võ học Tạo Hóa cấp cao cũng có thể tìm được một cách dễ dàng.
Sau khi chứng kiến sức mạnh thật sự của Nhật Diệu Thần Quyền, Lâm Nhất có thể nói là vô cùng để ý đến võ học Tạo Hóa cấp cao.
Sức mạnh của Trảm Thiên tam kiếm có thể so sánh với Nhật Diệu Thần Quyền, nhưng tiếc là chỉ có một kiếm. Mỗi lần chỉ có thể xem như sát chiêu mà dùng, không ra thì thôi, đã ra là thấy máu bay đầu, một kiếm tất giết.
Nếu không đạt được hiệu quả tương ứng, một hai kiếm vẫn không thể giết chết đối phương thì mình sẽ lọt vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Lâm Nhất vẫn cần một bộ kiếm pháp, một bộ không cần dứt khoát như vậy, giống như Thủy Nguyệt kiếm pháp hay Trần Quang kiếm pháp.
Suy cho cùng, bỏ thêm kiếm ý Thông Thiên vào Nhật Diệu Thần Quyền vẫn có chút không đáng cho lắm.
Phải có kiếm pháp thật sự phù hợp với nó mới được!
So với người bên ngoài, Lâm Nhất đã trễ cả hai ngày nên đang dốc hết sức lực lên đường. Khi dần tìm kiếm vào sâu bên trong Thương Long Cấm Giới cũng càng ngày càng gặp được nhiều anh tài kiệt xuất của các giới vực lớn hơn.
Hầu như toàn bộ võ giả tinh anh của cả khu vực Thương Long đều tập trung ở đây và con số ấy cũng nhiều hơn so với dự đoán của Lâm Nhất rất nhiều.
Người đến người đi, cực kỳ náo nhiệt.
Đôi khi còn truyền đến tin tức truyền thừa Tinh Cung xuất hiện, chắc hẳn giờ mọi người đều đã biết thông tin mà Lâm Nhất đã thấy trên bức họa ở vách đá lúc trước.
Đa số anh tài kiệt xuất đều biết bí mật của đại trận Thương Long. Truyền thừa Tinh Cung và Thương Long Thất Tú.
Thoáng chốc lại trôi qua hai ngày.
Trên đường, Lâm Nhất xem như đã chứng kiến được sự tranh giành của một vài truyền thừa Tinh Cung, kịch liệt khiến người ta phải líu lưỡi.
Y như suy đoán lúc trước của hắn, những Tinh Cung đại biểu cho truyền thừa tông môn bên ngoài hầu như không có nhiều thứ gì tốt. Hơn nữa, đa số đều bị sứt mẻ, muốn tìm được một truyền thừa Tinh Cung đầy đủ thì rất khó, cần có sự may mắn và một chút cơ duyên.
Lâm Nhất không hề có chút hứng thú nào với những truyền thừa Tinh Cung bình thường kia.
Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, muốn hết tất cả truyền thừa tinh tú đại biểu cho Nhật Diệu Chi Linh trong Thương Long Thất Tú.
Thỉnh thoảng cũng có truyền thừa Tinh Cung đầy đủ xuất hiện, nhưng bước chân của Lâm Nhất lại không chút tạm dừng, chỉ liếc một cái rồi nhanh chóng rời đi.
Vèo!
Hôm nay, Lâm Nhất đang điên cuồng lên đường thì phía cuối tầm nhìn chợt xuất hiện một cái di tích tông môn vô cùng lớn. Di tích ấy được bao phủ bởi tầng tầng ánh sáng, kiến trúc bên trong cũng được bảo tồn rất đầy đủ. Đặc biệt là đại điện tràn đầy khí thế ở trung tâm, sừng sững ở nơi đó như muốn xuyên thủng trời cao.
Giờ thực lực của hắn đã tăng mạnh, cũng là lúc thi triển chân tay.
Cái tên Trần Tầm thần bí lúc trước dưới vẻ ngoài đầy khách sáo kia ít nhiều cũng vẫn khinh bỉ mình.
Nói Thương Long Thất Tú chỉ có những ai có cấp bậc như người chưởng quản ngũ đại Tinh Diệu Chi Linh mới chen chân vào nổi thì Lâm Nhất thật sự không phục.
Trong Thương Long Cấm Giới, ngoài bảo điện Thương Long ra thì cũng chỉ có truyền thừa tông môn đại biểu cho Thương Long Thất Tú là quý giá nhất.
Chẳng những có đạo binh thượng phấm, đan dược thánh phẩm, truyền thừa linh văn, thậm chí là võ học Tạo Hóa cấp cao cũng có thể tìm được một cách dễ dàng.
Sau khi chứng kiến sức mạnh thật sự của Nhật Diệu Thần Quyền, Lâm Nhất có thể nói là vô cùng để ý đến võ học Tạo Hóa cấp cao.
Sức mạnh của Trảm Thiên tam kiếm có thể so sánh với Nhật Diệu Thần Quyền, nhưng tiếc là chỉ có một kiếm. Mỗi lần chỉ có thể xem như sát chiêu mà dùng, không ra thì thôi, đã ra là thấy máu bay đầu, một kiếm tất giết.
Nếu không đạt được hiệu quả tương ứng, một hai kiếm vẫn không thể giết chết đối phương thì mình sẽ lọt vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Lâm Nhất vẫn cần một bộ kiếm pháp, một bộ không cần dứt khoát như vậy, giống như Thủy Nguyệt kiếm pháp hay Trần Quang kiếm pháp.
Suy cho cùng, bỏ thêm kiếm ý Thông Thiên vào Nhật Diệu Thần Quyền vẫn có chút không đáng cho lắm.
Phải có kiếm pháp thật sự phù hợp với nó mới được!
So với người bên ngoài, Lâm Nhất đã trễ cả hai ngày nên đang dốc hết sức lực lên đường. Khi dần tìm kiếm vào sâu bên trong Thương Long Cấm Giới cũng càng ngày càng gặp được nhiều anh tài kiệt xuất của các giới vực lớn hơn.
Hầu như toàn bộ võ giả tinh anh của cả khu vực Thương Long đều tập trung ở đây và con số ấy cũng nhiều hơn so với dự đoán của Lâm Nhất rất nhiều.
Người đến người đi, cực kỳ náo nhiệt.
Đôi khi còn truyền đến tin tức truyền thừa Tinh Cung xuất hiện, chắc hẳn giờ mọi người đều đã biết thông tin mà Lâm Nhất đã thấy trên bức họa ở vách đá lúc trước.
Đa số anh tài kiệt xuất đều biết bí mật của đại trận Thương Long. Truyền thừa Tinh Cung và Thương Long Thất Tú.
Thoáng chốc lại trôi qua hai ngày.
Trên đường, Lâm Nhất xem như đã chứng kiến được sự tranh giành của một vài truyền thừa Tinh Cung, kịch liệt khiến người ta phải líu lưỡi.
Y như suy đoán lúc trước của hắn, những Tinh Cung đại biểu cho truyền thừa tông môn bên ngoài hầu như không có nhiều thứ gì tốt. Hơn nữa, đa số đều bị sứt mẻ, muốn tìm được một truyền thừa Tinh Cung đầy đủ thì rất khó, cần có sự may mắn và một chút cơ duyên.
Lâm Nhất không hề có chút hứng thú nào với những truyền thừa Tinh Cung bình thường kia.
Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, muốn hết tất cả truyền thừa tinh tú đại biểu cho Nhật Diệu Chi Linh trong Thương Long Thất Tú.
Thỉnh thoảng cũng có truyền thừa Tinh Cung đầy đủ xuất hiện, nhưng bước chân của Lâm Nhất lại không chút tạm dừng, chỉ liếc một cái rồi nhanh chóng rời đi.
Vèo!
Hôm nay, Lâm Nhất đang điên cuồng lên đường thì phía cuối tầm nhìn chợt xuất hiện một cái di tích tông môn vô cùng lớn. Di tích ấy được bao phủ bởi tầng tầng ánh sáng, kiến trúc bên trong cũng được bảo tồn rất đầy đủ. Đặc biệt là đại điện tràn đầy khí thế ở trung tâm, sừng sững ở nơi đó như muốn xuyên thủng trời cao.