Mỗi một kiếm trong ba kiếm này đều có thể sánh ngang, thậm chí vượt trội hơn cả uy lực của võ kỹ Tạo Hóa cấp bá chủ, hơn nữa, ẩn chứa kiếm ý của hắn lại càng tiến thêm một bước.
Dù là ở phương đại thế kia thì võ học Tạo Hóa cao cấp cũng là tồn tại vô cùng hiếm có. Ngoại trừ tông phái siêu cấp, các thế lực khác muốn có được, e rằng không chỉ có tài lực là đủ, mà phải cần cả cơ duyên nữa.
Trên Thiên Lộ, có lẽ chỉ có tồn lại ở giới vực cao cấp mới có được võ học Tạo Hóa cao cấp.
Nếu Lâm Nhất nhớ không lầm, nhập môn võ học Tạo Hóa cao cấp cực cao, ít nhất phải là Thiên Phách tầng thứ nhất đỉnh phong, thậm chí nên là Thiên Phách tầng thứ hai mới được xem là giảm bớt lo âu về sau.
Nếu không, tùy tiện tu luyện có thể sẽ tẩu hỏa nhập ma, còn chưa tổn thương ai thì đã tự phế chính mình.
Ví dụ như dị tượng Thanh Tiêu tại thụ, Tử Diên hoa khai, rõ ràng hắn có thể cảm nhận được lực lượng hùng hậu ẩn chứa trong đó, nhưng lại không dám bộc lộ ra, chưa đạt đến cảnh giới, không cách nào sử dụng lực lượng không thuộc về mình, bằng không chắc chắn sẽ khiến thân thể quá tải.
“Bảy ngày ước hẹn còn lại hai ngày, vậy cũng đủ rồi!”
Lâm Nhất cất kỹ ngọc giản, thì thào nói.
Với tư cánh là kiếm pháp Tạo Hóa thượng phẩm chí cao, theo lý mà nói, hai ngày chắc chắn không thể tu luyện được. Tư chất kém một chút, có khi phải mất mấy tháng, thậm chí nửa năm.
Tuy nhiên, với Lâm Nhất thì hắn đã tham ngộ từ lâu, bất kỳ lúc nào cũng có thể từ tiểu thành lên đại thành, chỉ là hắn mãi vẫn không ngộ ra chân ý trong đó. Nhưng hiện tại, hắn không chỉ tham ngộ được chân ý, mà còn dung nhập nó vào chính cảm ngộ của mình, hiển nhiên, chuyện tu luyện sẽ thuận buồm xuôi gió.
Mười năm khổ tu, một khi ngộ ra, chính là như vậy.
Trước tiên, Lâm Nhất sẽ luyện Kén Lôi, đây là thức thứ mười trong Thanh Tiêu Thập Tam Kiếm, cần cô đọng kiếm ý Phong Lôi thành sương mù, sau đó lại cô đọng thành sợi tơ. Cần có kiếm ý cực kỳ mạnh mẽ mới có thể khống chế một cách tỉ mỉ và tinh tế được.
Với kiếm ý Thông Linh viên mãn đỉnh phong của hắn thì đương nhiên là dư xài, cũng không cần tốn quá nhiều công sức.
Sau khi thử một phen, sâu trong đôi mắt ẩn chứa kiếm ý mênh mông bỗng chốc nổi lên hơi nước mù mịt. Đôi mắt trong trẻo và sáng người của hắn bị sương mù bao phủ, nhìn như một ngôi sao mờ ảo giữa đêm đem, sáng chói lóa, nhìn thì có vẻ rất gần nhưng lại ở xa tận chân trời.
“Kiếm!”
Lâm Nhất vung tay, nắm chặt lấy kiếm Táng Hoa vừa ra khỏi vỏ.
Ở Tử Phủ chỉ có thân thần thụ Thanh Tiêu, 108 nhánh cây đã gãy một phần ba, những nhánh cây bị đứt gãy lập tức hòa tan thành kiếm khí Phong Lôi vô cùng hung hãn dưới sự thúc giục của hai môn kiếm quyết. Khoảnh khắc toàn bộ kiếm khí rót vào thân kiếm Táng Hoa, hào quang chiếu rọi.
Lôi quang chói mắt làm bừng sáng diễn võ trường bên dưới, khắp nơi đều là lôi quang.
Kiếm trong tay hắn hệt như một mặt trời lôi đình, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Cảm nhận được lực lượng hùng hậu ẩn chứa trong kiếm, sắc mặt Lâm Nhất vô cùng tỉnh táo, khẽ nói: “Phong”.
Kiếm khí Phong trong kiếm khí Phong Lôi lập tức bùng nổ, xé lực lượng lôi đình thành mảnh vụn, cùng lúc đó, kiếm ý Bất Diệt của Lâm Nhất vọt ra, khiến cho lôi quang vỡ vụn, tan ra, kế tiếp hắn lại dùng kiếm ý cô đọng nó thêm một bước nữa.
Ầm!
Dù là ở phương đại thế kia thì võ học Tạo Hóa cao cấp cũng là tồn tại vô cùng hiếm có. Ngoại trừ tông phái siêu cấp, các thế lực khác muốn có được, e rằng không chỉ có tài lực là đủ, mà phải cần cả cơ duyên nữa.
Trên Thiên Lộ, có lẽ chỉ có tồn lại ở giới vực cao cấp mới có được võ học Tạo Hóa cao cấp.
Nếu Lâm Nhất nhớ không lầm, nhập môn võ học Tạo Hóa cao cấp cực cao, ít nhất phải là Thiên Phách tầng thứ nhất đỉnh phong, thậm chí nên là Thiên Phách tầng thứ hai mới được xem là giảm bớt lo âu về sau.
Nếu không, tùy tiện tu luyện có thể sẽ tẩu hỏa nhập ma, còn chưa tổn thương ai thì đã tự phế chính mình.
Ví dụ như dị tượng Thanh Tiêu tại thụ, Tử Diên hoa khai, rõ ràng hắn có thể cảm nhận được lực lượng hùng hậu ẩn chứa trong đó, nhưng lại không dám bộc lộ ra, chưa đạt đến cảnh giới, không cách nào sử dụng lực lượng không thuộc về mình, bằng không chắc chắn sẽ khiến thân thể quá tải.
“Bảy ngày ước hẹn còn lại hai ngày, vậy cũng đủ rồi!”
Lâm Nhất cất kỹ ngọc giản, thì thào nói.
Với tư cánh là kiếm pháp Tạo Hóa thượng phẩm chí cao, theo lý mà nói, hai ngày chắc chắn không thể tu luyện được. Tư chất kém một chút, có khi phải mất mấy tháng, thậm chí nửa năm.
Tuy nhiên, với Lâm Nhất thì hắn đã tham ngộ từ lâu, bất kỳ lúc nào cũng có thể từ tiểu thành lên đại thành, chỉ là hắn mãi vẫn không ngộ ra chân ý trong đó. Nhưng hiện tại, hắn không chỉ tham ngộ được chân ý, mà còn dung nhập nó vào chính cảm ngộ của mình, hiển nhiên, chuyện tu luyện sẽ thuận buồm xuôi gió.
Mười năm khổ tu, một khi ngộ ra, chính là như vậy.
Trước tiên, Lâm Nhất sẽ luyện Kén Lôi, đây là thức thứ mười trong Thanh Tiêu Thập Tam Kiếm, cần cô đọng kiếm ý Phong Lôi thành sương mù, sau đó lại cô đọng thành sợi tơ. Cần có kiếm ý cực kỳ mạnh mẽ mới có thể khống chế một cách tỉ mỉ và tinh tế được.
Với kiếm ý Thông Linh viên mãn đỉnh phong của hắn thì đương nhiên là dư xài, cũng không cần tốn quá nhiều công sức.
Sau khi thử một phen, sâu trong đôi mắt ẩn chứa kiếm ý mênh mông bỗng chốc nổi lên hơi nước mù mịt. Đôi mắt trong trẻo và sáng người của hắn bị sương mù bao phủ, nhìn như một ngôi sao mờ ảo giữa đêm đem, sáng chói lóa, nhìn thì có vẻ rất gần nhưng lại ở xa tận chân trời.
“Kiếm!”
Lâm Nhất vung tay, nắm chặt lấy kiếm Táng Hoa vừa ra khỏi vỏ.
Ở Tử Phủ chỉ có thân thần thụ Thanh Tiêu, 108 nhánh cây đã gãy một phần ba, những nhánh cây bị đứt gãy lập tức hòa tan thành kiếm khí Phong Lôi vô cùng hung hãn dưới sự thúc giục của hai môn kiếm quyết. Khoảnh khắc toàn bộ kiếm khí rót vào thân kiếm Táng Hoa, hào quang chiếu rọi.
Lôi quang chói mắt làm bừng sáng diễn võ trường bên dưới, khắp nơi đều là lôi quang.
Kiếm trong tay hắn hệt như một mặt trời lôi đình, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Cảm nhận được lực lượng hùng hậu ẩn chứa trong kiếm, sắc mặt Lâm Nhất vô cùng tỉnh táo, khẽ nói: “Phong”.
Kiếm khí Phong trong kiếm khí Phong Lôi lập tức bùng nổ, xé lực lượng lôi đình thành mảnh vụn, cùng lúc đó, kiếm ý Bất Diệt của Lâm Nhất vọt ra, khiến cho lôi quang vỡ vụn, tan ra, kế tiếp hắn lại dùng kiếm ý cô đọng nó thêm một bước nữa.
Ầm!