*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời gian trôi qua, khi trời hừng sáng, gió lớn yếu dần cho đến khi từ từ biến mất.
Lâm Nhất chưa thoả mãn mở mắt ra, hắn thu lại sương mù tím khá phô trương trên người mình, dù vậy vẫn có sương mù tím quanh quẩn, bộ đồ xanh đứng lặng trong sương mù như yêu liên, đặc biệt là dấu ấn màu tím trên ấn đường hắn càng nổi bật hơn, khí chất ấy khiến người ta say mê.
Nhưng khi trong mắt hắn có kiếm ý loé qua, bộ đồ xanh như tiên, khí chất lại trở nên siêu phàm thoát tục.
Phút chốc như yêu, phút chốc như tiên.
Trạng thái của Lâm Nhất hiện tại không được ổn định lắm, tất cả là do Thương Long Cửu Biến quá mạnh, mà tu vi của hắn lại quá yếu, không áp chế nổi, nhưng kiếm ý lại đủ mạnh để trấn áp yêu khí của Thương Long, không đến mức tẩu hoả nhập ma.
Sau một đêm, số lượng long văn trên người hắn từ chín tăng lên mười. Sau khi thấy rõ, chính Lâm Nhất cũng không cầm được sợ hãi, khoé miệng co giật.
Sau khi phấn khích qua đi, Lâm Nhất cảm thấy hơi bực bội, đôi khi thể chất quá mạnh cũng không phải chuyện tốt. Kỳ công thượng cổ Thương Long Cửu Biến này thực sự quá khủng khiếp.
“Nếu cứ tiếp tục thế này thì không phải là cách”.
Hắn cảm nhận được tu vi của mình càng thêm suy yếu, không thể kiểm soát chiến thể Thương Long này, thậm chí còn nó còn từ bị động chuyển sang chủ động. Cứ tiếp tục thế này, sớm muộn gì tu vi võ đạo của hắn cũng sẽ xảy ra sai sót.
Kệ đi, trước hết cứ xem thử rốt cuộc sâu trong cơn gió đen này có thứ gì!
Một bóng người lướt qua trên bầu trời yên tĩnh và lạnh lẽo, tựa như một tia sét màu tím xẹt qua chân trời.
Roẹt roẹt!
Những nơi tia sét đi qua đều có gió lớn quay cuồng, sương mù tím dày đặc, giữa màn sương gió rít gào như sấm, tia điện lập loè không ngừng. Chủ nhân của bóng dáng màu tím này đương nhiên là thiếu niên Lâm Nhất.
Sau một đêm ẩn tu Thương Long Cửu Biến, luyện hoá ra mười đường long văn dữ tợn, làn da hắn như ngọc, mềm mịn trong suốt, huyết khí dồi dào trong cơ thể dâng trào, lực lượng Thương Long dao động, dù đã cố gắng che giấu nhưng vẫn có khí huyết thoát ra biến thành sương mù tím thật mỏng.
Sương mù tím càng dày đặc hơn trước, trong lúc mơ hồ như có hào quang bao phủ, khí chất của Lâm Nhất trở nên siêu phàm thoát tục, phút chốc như yêu, phút chốc như tiên.
Chiến thể Thương Long của hắn đã đạt tới mức độ khá đáng sợ. Nếu triệu hồi chiến giáp Thương Long đủ để nước lửa bất xâm, bảo binh khó nhập.
Hiện tại tu vi của hắn đã thăng lên cảnh giới Dương Huyền viên mãn, chân nguyên tăng vọt, Thương Long Cửu Biến lại có tiến bộ, thực lực tăng lên ít nhất ba phần chỉ trong vòng một đêm.
Cảm nhận được khí lực mạnh mẽ chảy xuôi trong cơ thể mình, Lâm Nhất rất bình tĩnh, không quá mừng rỡ. Tăng tiến đột ngột như thế, tuy thực lực sẽ mạnh hơn, nhưng ít nhiều cũng có chút bất thường, tu vi quá thấp.
Giống như một bình nước cực kỳ tinh xảo và chắc chắn, nước trong bình không hề đầy lên, thế nhưng cái bình lại không ngừng biến lớn.
Vốn dĩ đầy nước, giờ chỉ còn một nửa, chỉ cần lắc một cái thôi cũng đủ dọa người. Cứ thế mãi thì nhất định sẽ có nguy hiểm, nếu không cẩn thận thì với lượng nước như vậy sẽ khiến bình bị đung đưa, thậm chí bị chấn vỡ.
Thời gian trôi qua, khi trời hừng sáng, gió lớn yếu dần cho đến khi từ từ biến mất.
Lâm Nhất chưa thoả mãn mở mắt ra, hắn thu lại sương mù tím khá phô trương trên người mình, dù vậy vẫn có sương mù tím quanh quẩn, bộ đồ xanh đứng lặng trong sương mù như yêu liên, đặc biệt là dấu ấn màu tím trên ấn đường hắn càng nổi bật hơn, khí chất ấy khiến người ta say mê.
Nhưng khi trong mắt hắn có kiếm ý loé qua, bộ đồ xanh như tiên, khí chất lại trở nên siêu phàm thoát tục.
Phút chốc như yêu, phút chốc như tiên.
Trạng thái của Lâm Nhất hiện tại không được ổn định lắm, tất cả là do Thương Long Cửu Biến quá mạnh, mà tu vi của hắn lại quá yếu, không áp chế nổi, nhưng kiếm ý lại đủ mạnh để trấn áp yêu khí của Thương Long, không đến mức tẩu hoả nhập ma.
Sau một đêm, số lượng long văn trên người hắn từ chín tăng lên mười. Sau khi thấy rõ, chính Lâm Nhất cũng không cầm được sợ hãi, khoé miệng co giật.
Sau khi phấn khích qua đi, Lâm Nhất cảm thấy hơi bực bội, đôi khi thể chất quá mạnh cũng không phải chuyện tốt. Kỳ công thượng cổ Thương Long Cửu Biến này thực sự quá khủng khiếp.
“Nếu cứ tiếp tục thế này thì không phải là cách”.
Hắn cảm nhận được tu vi của mình càng thêm suy yếu, không thể kiểm soát chiến thể Thương Long này, thậm chí còn nó còn từ bị động chuyển sang chủ động. Cứ tiếp tục thế này, sớm muộn gì tu vi võ đạo của hắn cũng sẽ xảy ra sai sót.
Kệ đi, trước hết cứ xem thử rốt cuộc sâu trong cơn gió đen này có thứ gì!
Một bóng người lướt qua trên bầu trời yên tĩnh và lạnh lẽo, tựa như một tia sét màu tím xẹt qua chân trời.
Roẹt roẹt!
Những nơi tia sét đi qua đều có gió lớn quay cuồng, sương mù tím dày đặc, giữa màn sương gió rít gào như sấm, tia điện lập loè không ngừng. Chủ nhân của bóng dáng màu tím này đương nhiên là thiếu niên Lâm Nhất.
Sau một đêm ẩn tu Thương Long Cửu Biến, luyện hoá ra mười đường long văn dữ tợn, làn da hắn như ngọc, mềm mịn trong suốt, huyết khí dồi dào trong cơ thể dâng trào, lực lượng Thương Long dao động, dù đã cố gắng che giấu nhưng vẫn có khí huyết thoát ra biến thành sương mù tím thật mỏng.
Sương mù tím càng dày đặc hơn trước, trong lúc mơ hồ như có hào quang bao phủ, khí chất của Lâm Nhất trở nên siêu phàm thoát tục, phút chốc như yêu, phút chốc như tiên.
Chiến thể Thương Long của hắn đã đạt tới mức độ khá đáng sợ. Nếu triệu hồi chiến giáp Thương Long đủ để nước lửa bất xâm, bảo binh khó nhập.
Hiện tại tu vi của hắn đã thăng lên cảnh giới Dương Huyền viên mãn, chân nguyên tăng vọt, Thương Long Cửu Biến lại có tiến bộ, thực lực tăng lên ít nhất ba phần chỉ trong vòng một đêm.
Cảm nhận được khí lực mạnh mẽ chảy xuôi trong cơ thể mình, Lâm Nhất rất bình tĩnh, không quá mừng rỡ. Tăng tiến đột ngột như thế, tuy thực lực sẽ mạnh hơn, nhưng ít nhiều cũng có chút bất thường, tu vi quá thấp.
Giống như một bình nước cực kỳ tinh xảo và chắc chắn, nước trong bình không hề đầy lên, thế nhưng cái bình lại không ngừng biến lớn.
Vốn dĩ đầy nước, giờ chỉ còn một nửa, chỉ cần lắc một cái thôi cũng đủ dọa người. Cứ thế mãi thì nhất định sẽ có nguy hiểm, nếu không cẩn thận thì với lượng nước như vậy sẽ khiến bình bị đung đưa, thậm chí bị chấn vỡ.