Đặc biệt là Tam Tiểu Vương, từ bốn năm trước, bọn họ đã mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng, rất khó tưởng tượng mấy năm nay bọn họ đã đạt tới cảnh giới gì.
Sắc mặt của những yêu nghiệt đứng đầu vùng khác đang đứng trên tường thành cũng trở nên vô cùng nặng nề, bọn họ là nhân tài mới nổi ở các nơi. Trước mặt ba người Tần Dương, khí thế của bọn họ thua kém một bậc, nên không dám quá phô trương.
Có điều sâu trong lòng bọn họ lại không quá khâm phục những yêu nghiệt tuyệt đỉnh đứng trong ba mươi vị trí đầu của bảng Long Vân.
Ngoài mặt không nói gì, nhưng trong lòng đều muốn tranh đấu, trong Quần Long thịnh yến lần này chưa chắc không thể giành lấy vị trí của ba người họ.
Nhưng đối với Tam Vương Thất Anh, bọn họ hoàn toàn cảm thấy vô lực.
Theo lời đồn, mười người này đã rời khỏi cổ vực Nam Hoa từ nhiều năm trước và đến những khu vực khác ở Huyền Hoàng Giới để rèn luyện.
Khác với ba người nhóm Tần Dương, những người này thậm chí còn chưa từng gặp Tam Vương Thất Anh, nhưng kể từ khi họ xuất đạo cho đến nay, tên tuổi của mười người này đã vang dội như sấm bên tai, như bóng với hình.
Có thể là nghe nói từ các sư huynh đồng môn, hoặc có thể là gặp gỡ uy danh mà Tam Vương Thất Anh để lại trong lúc rèn luyện.
Họ đã rời đi từ lâu, nhưng tên tuổi của họ lại vang vọng khắp mọi nơi ở cổ vực Nam Hoa, đứng trên đỉnh cao nhất nhìn xuống chúng sinh.
Rất khó để tưởng tượng khi họ trở về sẽ nhấc lên sóng gió như thế nào ở cổ vực Nam Hoa.
Lâm Nhất lặng lẽ nhảy lên đầu tường thành vừa khéo nhìn thấy cảnh này, ngoài mặt hắn vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại kinh ngạc.
Hắn đã nghe nói về uy danh của Tam Vương Thất Anh từ lâu, nhưng không ngờ chỉ mới nhắc tới tên của họ đã khiến nhóm yêu nghiệt tuyệt đỉnh này phải che giấu sự sắc bén của mình, thực sự không thể tưởng tượng nổi.
Đúng lúc này, vẻ ngạc nhiên chợt thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, hắn quay đầu nhìn về phía vùng trời ngoài thành.
Dưới những đám ma vân có hai bóng dáng đang bay tới, kiếm ý trên người họ vô cùng sắc bén.
Đặc biệt là người bên trái, kiếm ý trên người hắn ta mang lại một loại khí phách không kiêng nể gì, ngay cả ma vân đầy trời cũng có thể chém nát.
“Ô Tiếu Thiên!”
Các nhân tài và yêu nghiệt trên tường thành kinh ngạc thốt lên, mặt khẽ biến sắc.
Huyết Thương Các, Ô Tiếu Thiên!
Yêu nghiệt hạng mười bảy bảng Long Vân đợt trước, đây mới là cao thủ đích thực, hắn ta chỉ còn thiếu một bước nữa là sẽ lọt vào mười vị trí đầu.
Nhưng một bước này lại như con lạch trời không thể vượt qua.
Trong Quần Long thịnh yến đợt trước, người này có thủ đoạn thâm độc, kiếm pháp hiểm độc, giết người không chớp mắt, lên hạng liên tục, thần cản giết thần, phật cản giết phật, nhưng hắn ta đã thua trong tay Khương Tử Diệp thuộc Thất Anh, tâm tính mất cân bằng, gần như sụp đổ.
Nếu không thì với thủ đoạn của hắn ta, dù không vào được mười vị trí đầu, thứ hạng cũng có thể nằm ở vị trí cao.
“Lại thêm một cao thủ đến”.
Tạ Vũ của Thanh Mộc Các nheo mắt lại, nở nụ cười lười nhác, nhưng sự sắc bén trong mắt hết sức nặng nề.
Năm mười sáu tuổi, hắn ta đã được chứng kiến phong thái của người này, quả thật mạnh hơn hắn ta.
Nhưng sau bốn năm, tất cả mọi thứ đã khó nói!
Sắc mặt của những yêu nghiệt đứng đầu vùng khác đang đứng trên tường thành cũng trở nên vô cùng nặng nề, bọn họ là nhân tài mới nổi ở các nơi. Trước mặt ba người Tần Dương, khí thế của bọn họ thua kém một bậc, nên không dám quá phô trương.
Có điều sâu trong lòng bọn họ lại không quá khâm phục những yêu nghiệt tuyệt đỉnh đứng trong ba mươi vị trí đầu của bảng Long Vân.
Ngoài mặt không nói gì, nhưng trong lòng đều muốn tranh đấu, trong Quần Long thịnh yến lần này chưa chắc không thể giành lấy vị trí của ba người họ.
Nhưng đối với Tam Vương Thất Anh, bọn họ hoàn toàn cảm thấy vô lực.
Theo lời đồn, mười người này đã rời khỏi cổ vực Nam Hoa từ nhiều năm trước và đến những khu vực khác ở Huyền Hoàng Giới để rèn luyện.
Khác với ba người nhóm Tần Dương, những người này thậm chí còn chưa từng gặp Tam Vương Thất Anh, nhưng kể từ khi họ xuất đạo cho đến nay, tên tuổi của mười người này đã vang dội như sấm bên tai, như bóng với hình.
Có thể là nghe nói từ các sư huynh đồng môn, hoặc có thể là gặp gỡ uy danh mà Tam Vương Thất Anh để lại trong lúc rèn luyện.
Họ đã rời đi từ lâu, nhưng tên tuổi của họ lại vang vọng khắp mọi nơi ở cổ vực Nam Hoa, đứng trên đỉnh cao nhất nhìn xuống chúng sinh.
Rất khó để tưởng tượng khi họ trở về sẽ nhấc lên sóng gió như thế nào ở cổ vực Nam Hoa.
Lâm Nhất lặng lẽ nhảy lên đầu tường thành vừa khéo nhìn thấy cảnh này, ngoài mặt hắn vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại kinh ngạc.
Hắn đã nghe nói về uy danh của Tam Vương Thất Anh từ lâu, nhưng không ngờ chỉ mới nhắc tới tên của họ đã khiến nhóm yêu nghiệt tuyệt đỉnh này phải che giấu sự sắc bén của mình, thực sự không thể tưởng tượng nổi.
Đúng lúc này, vẻ ngạc nhiên chợt thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, hắn quay đầu nhìn về phía vùng trời ngoài thành.
Dưới những đám ma vân có hai bóng dáng đang bay tới, kiếm ý trên người họ vô cùng sắc bén.
Đặc biệt là người bên trái, kiếm ý trên người hắn ta mang lại một loại khí phách không kiêng nể gì, ngay cả ma vân đầy trời cũng có thể chém nát.
“Ô Tiếu Thiên!”
Các nhân tài và yêu nghiệt trên tường thành kinh ngạc thốt lên, mặt khẽ biến sắc.
Huyết Thương Các, Ô Tiếu Thiên!
Yêu nghiệt hạng mười bảy bảng Long Vân đợt trước, đây mới là cao thủ đích thực, hắn ta chỉ còn thiếu một bước nữa là sẽ lọt vào mười vị trí đầu.
Nhưng một bước này lại như con lạch trời không thể vượt qua.
Trong Quần Long thịnh yến đợt trước, người này có thủ đoạn thâm độc, kiếm pháp hiểm độc, giết người không chớp mắt, lên hạng liên tục, thần cản giết thần, phật cản giết phật, nhưng hắn ta đã thua trong tay Khương Tử Diệp thuộc Thất Anh, tâm tính mất cân bằng, gần như sụp đổ.
Nếu không thì với thủ đoạn của hắn ta, dù không vào được mười vị trí đầu, thứ hạng cũng có thể nằm ở vị trí cao.
“Lại thêm một cao thủ đến”.
Tạ Vũ của Thanh Mộc Các nheo mắt lại, nở nụ cười lười nhác, nhưng sự sắc bén trong mắt hết sức nặng nề.
Năm mười sáu tuổi, hắn ta đã được chứng kiến phong thái của người này, quả thật mạnh hơn hắn ta.
Nhưng sau bốn năm, tất cả mọi thứ đã khó nói!