Trong nháy mắt, ánh sáng đom đóm bay quanh người Lâm Nhất bốc cháy. Kiếm thế vô biên trên người hắn hóa thành ánh sao rực rỡ, dồi dào khoáng đạt, rộng lớn vô biên, trải khắp bầu trời.
Ầm ầm!
Khoảnh khắc bàn tay chạm vào mặt đất, những khe nứt đáng sợ ầm ầm nổ tung. Cả mặt đất nổi lên gió lớn, cát đá bay mù mịt, bụi bay đầy trời.
Keng! Keng! Keng! Keng!
Kiếm quang chớp lóe, Viêm Long bằng lửa lao tới lập tức chìm trong kiếm thế vô biên, bị cắt xén một cách điên cuồng, chớp mắt đã tan rã thành vô số sóng lửa.
Vết nứt trên mặt đất ngang dọc đan xen, điên cuồng lan tràn.
Chỉ chốc lát, quả Viêm Long đã bị nổ bay ra, nó hóa thành một con rồng ánh sáng màu vàng định chạy trốn.
“Muốn chạy? Không có cửa!”.
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên phong mang, giẫm mạnh chân lên mặt đất, vươn tay ra tóm lấy nhanh như chớp.
Ầm!
Một tay hắn nắm vào ánh sáng kia, giống như đang thuần phục một con ác long, mặc cho nó giãy giụa thế nào, Lâm Nhất vẫn dùng kiếm ý toàn thân trấn áp nó chặt chẽ.
Nửa khắc sau, ánh sáng vàng như hồn phách tan vỡ, quả Viêm Long hiện ra nguyên hình.
Quả Viêm Long to bằng nắm tay giống như một con Viêm Long cuộn tròn lại, đầu rồng, vuốt rồng, vảy rồng đều sống động như thật. Nếu chớp mắt nhìn lại, có khi còn tưởng là thánh vật dùng linh quả điêu khắc ra, khá kỳ diệu.
“Thế mà lại thành công rồi”.
Tử Điện Ma Long Điểu bay lên không trung, sau khi đáp xuống, không tin nổi mà nhìn Lâm Nhất.
“Theo quy tắc, quả Viêm Long này nên chia cho ngươi một nửa”.
Lâm Nhất nhìn nó nói.
“Không, ta không cần. Ngươi đã cứu ta một mạng, Quần Long thịnh yến sắp bắt đầu, kiếm khách ngươi vẫn nên tự mình luyện hóa nó đi. Ta có huyết mạch Long tộc, tuổi thọ dài hơn ngươi tưởng tượng, khát cầu với thiên tài địa bảo không nhiều như con người”.
Tử Điện Ma Long Điểu từ chối rất dứt khoát.
“Ngươi cũng biết Quần Long thịnh yến?”
Lâm Nhất tò mò hỏi.
“Ta sống mấy trăm năm rồi, sao lại không biết được. Hơn nữa, Thiên Yêu Các cũng là một trong chín bá chủ, năm xưa cũng đã mời ta vào môn phái, chỉ là ta từ chối mà thôi”.
Tử Điện Ma Long Điểu bình thản nói.
“Vì sao lại từ chối?”
Lâm Nhất có chút không hiểu được, Thiên Yêu Các là bá chủ có thể so sánh với Tử Nguyệt Động Thiên, có rất nhiều võ học Yêu tộc.
Tử Điện Ma Long Điểu nhìn Lâm Nhất, trầm ngâm một lúc rồi nói: “Yêu và yêu thú khác nhau, yêu thú tu luyện đến cảnh giới cao thâm có thể lựa chọn loại bỏ thú tính, chỉ giữ lại yêu tính, tu luyện đến cuối cùng có thể loại bỏ thú tính hoàn toàn, trông không khác biệt quá nhiều với con người. Đại yêu và hậu duệ của đại yêu thậm chí còn hoàn toàn không có thú tính, nhưng Yêu tộc huyết mạch cao quý như vậy Huyền Hoàng Giới rất hiếm có”.
“Ta muốn giữ lại thú tính không ngừng tiến hóa, biến dị, tìm kiếm cơ hội trở thành hung thú, thánh thú, thậm chí là thần thú thượng cổ, cho nên không nhận lời bọn họ”.
Ầm ầm!
Khoảnh khắc bàn tay chạm vào mặt đất, những khe nứt đáng sợ ầm ầm nổ tung. Cả mặt đất nổi lên gió lớn, cát đá bay mù mịt, bụi bay đầy trời.
Keng! Keng! Keng! Keng!
Kiếm quang chớp lóe, Viêm Long bằng lửa lao tới lập tức chìm trong kiếm thế vô biên, bị cắt xén một cách điên cuồng, chớp mắt đã tan rã thành vô số sóng lửa.
Vết nứt trên mặt đất ngang dọc đan xen, điên cuồng lan tràn.
Chỉ chốc lát, quả Viêm Long đã bị nổ bay ra, nó hóa thành một con rồng ánh sáng màu vàng định chạy trốn.
“Muốn chạy? Không có cửa!”.
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên phong mang, giẫm mạnh chân lên mặt đất, vươn tay ra tóm lấy nhanh như chớp.
Ầm!
Một tay hắn nắm vào ánh sáng kia, giống như đang thuần phục một con ác long, mặc cho nó giãy giụa thế nào, Lâm Nhất vẫn dùng kiếm ý toàn thân trấn áp nó chặt chẽ.
Nửa khắc sau, ánh sáng vàng như hồn phách tan vỡ, quả Viêm Long hiện ra nguyên hình.
Quả Viêm Long to bằng nắm tay giống như một con Viêm Long cuộn tròn lại, đầu rồng, vuốt rồng, vảy rồng đều sống động như thật. Nếu chớp mắt nhìn lại, có khi còn tưởng là thánh vật dùng linh quả điêu khắc ra, khá kỳ diệu.
“Thế mà lại thành công rồi”.
Tử Điện Ma Long Điểu bay lên không trung, sau khi đáp xuống, không tin nổi mà nhìn Lâm Nhất.
“Theo quy tắc, quả Viêm Long này nên chia cho ngươi một nửa”.
Lâm Nhất nhìn nó nói.
“Không, ta không cần. Ngươi đã cứu ta một mạng, Quần Long thịnh yến sắp bắt đầu, kiếm khách ngươi vẫn nên tự mình luyện hóa nó đi. Ta có huyết mạch Long tộc, tuổi thọ dài hơn ngươi tưởng tượng, khát cầu với thiên tài địa bảo không nhiều như con người”.
Tử Điện Ma Long Điểu từ chối rất dứt khoát.
“Ngươi cũng biết Quần Long thịnh yến?”
Lâm Nhất tò mò hỏi.
“Ta sống mấy trăm năm rồi, sao lại không biết được. Hơn nữa, Thiên Yêu Các cũng là một trong chín bá chủ, năm xưa cũng đã mời ta vào môn phái, chỉ là ta từ chối mà thôi”.
Tử Điện Ma Long Điểu bình thản nói.
“Vì sao lại từ chối?”
Lâm Nhất có chút không hiểu được, Thiên Yêu Các là bá chủ có thể so sánh với Tử Nguyệt Động Thiên, có rất nhiều võ học Yêu tộc.
Tử Điện Ma Long Điểu nhìn Lâm Nhất, trầm ngâm một lúc rồi nói: “Yêu và yêu thú khác nhau, yêu thú tu luyện đến cảnh giới cao thâm có thể lựa chọn loại bỏ thú tính, chỉ giữ lại yêu tính, tu luyện đến cuối cùng có thể loại bỏ thú tính hoàn toàn, trông không khác biệt quá nhiều với con người. Đại yêu và hậu duệ của đại yêu thậm chí còn hoàn toàn không có thú tính, nhưng Yêu tộc huyết mạch cao quý như vậy Huyền Hoàng Giới rất hiếm có”.
“Ta muốn giữ lại thú tính không ngừng tiến hóa, biến dị, tìm kiếm cơ hội trở thành hung thú, thánh thú, thậm chí là thần thú thượng cổ, cho nên không nhận lời bọn họ”.