*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Nhất nhìn chú thích bên trên tấm địa đồ, đáy mắt lộ vẻ khâm phục, không thể không nói Lạc Du này cực kỳ có thủ đoạn. Chỉ ngắn ngủi vài khắc mà đã thu thập được tư liệu rõ ràng thế này, đổi lại là hắn tự đi tìm thì không biết phải lãng phí biết bao nhiêu thời gian nữa.
“Rất ngạc nhiên đúng không. Trên thực tế những thương nhân đều có con đường riêng, có rất nhiều nhân tài yêu nghiệt hợp tác với chúng ta. Dù gì, nếu chỉ dựa vào mỗi tình báo của Tông môn thì xét cho cùng là vẫn không đủ”.
Gương mặt Lạc Du lộ vẻ đắc ý, trầm giọng cười nói.
Thấy bộ dáng ông ta như vậy, Lâm Nhất lại càng không khỏi tò mò hơn với chủ nhân của Lạc Thuỷ Cư này. Chỉ một người làm việc vặt bên dưới đã có khả năng thế này thì bản thân người đó phải là thần thánh phương nào chứ?
Tạm thời không nghĩ đến những việc này, giờ tấm địa đồ đã giải quyết được mối lo trước mắt của Lâm Nhất.
“Đợi chút…”.
Đột nhiên mặt Lâm Nhất thoáng biến sắc, trầm giọng nói: “Đến cả yêu thú cảnh giới Thiên Phách cũng có luôn?”
Trên tấm địa đồ bằng da dê kia, có hai chấm đen hình đầu lâu khiến người ta tự nhiên dựng tóc gáy.
“Đầm Hắc Thuỷ, Huyết Diễm Ma Long mãng, cảnh giới Thiên Phách (thành niên)!”
“Núi Viêm Long, Tử Điện Ma Long Điểu, cảnh giới Thiên Phách (thành niên)!”
Yêu thú cảnh giới Thiên Phách thành niên, trong lòng Lâm Nhất run lên, yêu thú cấp độ này hắn gần như không thể chọc vào được. Chỉ riêng nghe tên thôi đã biết là lai lịch không nhỏ, nhất là hai chữ thành niên ghi chú phía sau lại càng có sức mạnh áp đảo.
Đừng thấy Huyết Long Mã bây giờ uy phong khắp tám phương, nhưng trong thời kỳ ấu niên cũng chỉ nằm trong giai đoạn mới bắt đầu.
Chẳng qua nếu thực sự luyện hoá được tinh huyết bản mệnh của hai con yêu thú cảnh giới Thiên Phách này thì Thương Long Cửu Biến chắc chắn có thể thăng cấp lên tầng thứ 4. Bảy đại Tân tú nghịch thiên của thành Thiên Long mà Lạc Du nói đến kia cũng chưa chắc đã có thể trấn áp được hắn.
“Ta đoán ngươi hẳn là muốn luyện hoá tinh huyết bản mệnh của hai con yêu thú này, chẳng qua luyện hoá tinh huyết bản mệnh không bằng được yêu đan. Đám yêu thú này không có Long Huyết thuần, càng lợi hại thì ý trí ngưng tụ thành sát khí càng khủng bố”, trong lúc Lâm Nhất hơi động tâm thì Lạc Du nhắc nhở nói: “Chỉ thoáng không cẩn thận, nhẹ sẽ thay đổi tính cách, nặng thì mất hết ý thức trở thành kẻ ngu đần. Cho nên…”.
“Cho nên rủi ro cực kỳ lớn, tốt nhất đừng lựa chọn”.
Lâm Nhất nói tiếp, thần sắc dần dần bình tĩnh lại.
Thần sắc của Lạc Du cực kỳ nghiêm túc nói: “Loại yêu thú Thiên Phách thành niên này cực kỳ đáng sợ, cho dù nó có ngủ say để mặc cho ngươi giết thì ngươi cũng chưa chắc đã có thể giết chết được nó. Ngược lại nó chỉ liếc mắt nhìn ngươi đã đủ để giết chết ngươi rồi!”
Cái này…
Đáy mắt Lâm Nhất thoáng vẻ giật mình ngạc nhiên, biết lời của Lạc Du không giả, nhất là loại yêu thú cảnh giới Thiên Phách có bao hàm Long Huyết này lại càng không phải tầm thường.
“Nếu như ngươi thực sự nghĩ đến thì cũng không phải không có cách”.
Nhưng đúng vào lúc này, Lạc Du lại nở nụ cười thần bí.
Lâm Nhất nhìn chú thích bên trên tấm địa đồ, đáy mắt lộ vẻ khâm phục, không thể không nói Lạc Du này cực kỳ có thủ đoạn. Chỉ ngắn ngủi vài khắc mà đã thu thập được tư liệu rõ ràng thế này, đổi lại là hắn tự đi tìm thì không biết phải lãng phí biết bao nhiêu thời gian nữa.
“Rất ngạc nhiên đúng không. Trên thực tế những thương nhân đều có con đường riêng, có rất nhiều nhân tài yêu nghiệt hợp tác với chúng ta. Dù gì, nếu chỉ dựa vào mỗi tình báo của Tông môn thì xét cho cùng là vẫn không đủ”.
Gương mặt Lạc Du lộ vẻ đắc ý, trầm giọng cười nói.
Thấy bộ dáng ông ta như vậy, Lâm Nhất lại càng không khỏi tò mò hơn với chủ nhân của Lạc Thuỷ Cư này. Chỉ một người làm việc vặt bên dưới đã có khả năng thế này thì bản thân người đó phải là thần thánh phương nào chứ?
Tạm thời không nghĩ đến những việc này, giờ tấm địa đồ đã giải quyết được mối lo trước mắt của Lâm Nhất.
“Đợi chút…”.
Đột nhiên mặt Lâm Nhất thoáng biến sắc, trầm giọng nói: “Đến cả yêu thú cảnh giới Thiên Phách cũng có luôn?”
Trên tấm địa đồ bằng da dê kia, có hai chấm đen hình đầu lâu khiến người ta tự nhiên dựng tóc gáy.
“Đầm Hắc Thuỷ, Huyết Diễm Ma Long mãng, cảnh giới Thiên Phách (thành niên)!”
“Núi Viêm Long, Tử Điện Ma Long Điểu, cảnh giới Thiên Phách (thành niên)!”
Yêu thú cảnh giới Thiên Phách thành niên, trong lòng Lâm Nhất run lên, yêu thú cấp độ này hắn gần như không thể chọc vào được. Chỉ riêng nghe tên thôi đã biết là lai lịch không nhỏ, nhất là hai chữ thành niên ghi chú phía sau lại càng có sức mạnh áp đảo.
Đừng thấy Huyết Long Mã bây giờ uy phong khắp tám phương, nhưng trong thời kỳ ấu niên cũng chỉ nằm trong giai đoạn mới bắt đầu.
Chẳng qua nếu thực sự luyện hoá được tinh huyết bản mệnh của hai con yêu thú cảnh giới Thiên Phách này thì Thương Long Cửu Biến chắc chắn có thể thăng cấp lên tầng thứ 4. Bảy đại Tân tú nghịch thiên của thành Thiên Long mà Lạc Du nói đến kia cũng chưa chắc đã có thể trấn áp được hắn.
“Ta đoán ngươi hẳn là muốn luyện hoá tinh huyết bản mệnh của hai con yêu thú này, chẳng qua luyện hoá tinh huyết bản mệnh không bằng được yêu đan. Đám yêu thú này không có Long Huyết thuần, càng lợi hại thì ý trí ngưng tụ thành sát khí càng khủng bố”, trong lúc Lâm Nhất hơi động tâm thì Lạc Du nhắc nhở nói: “Chỉ thoáng không cẩn thận, nhẹ sẽ thay đổi tính cách, nặng thì mất hết ý thức trở thành kẻ ngu đần. Cho nên…”.
“Cho nên rủi ro cực kỳ lớn, tốt nhất đừng lựa chọn”.
Lâm Nhất nói tiếp, thần sắc dần dần bình tĩnh lại.
Thần sắc của Lạc Du cực kỳ nghiêm túc nói: “Loại yêu thú Thiên Phách thành niên này cực kỳ đáng sợ, cho dù nó có ngủ say để mặc cho ngươi giết thì ngươi cũng chưa chắc đã có thể giết chết được nó. Ngược lại nó chỉ liếc mắt nhìn ngươi đã đủ để giết chết ngươi rồi!”
Cái này…
Đáy mắt Lâm Nhất thoáng vẻ giật mình ngạc nhiên, biết lời của Lạc Du không giả, nhất là loại yêu thú cảnh giới Thiên Phách có bao hàm Long Huyết này lại càng không phải tầm thường.
“Nếu như ngươi thực sự nghĩ đến thì cũng không phải không có cách”.
Nhưng đúng vào lúc này, Lạc Du lại nở nụ cười thần bí.