*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nó không khác gì võ giả bình thường thăng cấp từ cảnh giới Âm Huyền lên cảnh giới Dương Huyền, thậm chí còn hơn nữa.
Chân nguyên cuồn cuộn chảy xuôi trong huyền mạch còn cô đọng và hùng hậu hơn trước đó gấp hai lần, Lâm Nhất cười nhẹ.
“Tử Diên Kiếm Quyết! Công pháp đặc biệt do Tử Diên Kiếm Thánh để lại này quả nhiên càng lên cao càng lộ ra bản tính hung tàn”.
Lâm Nhất nhẹ giọng lẩm bẩm một câu, chậm rãi đứng lên: “Bây giờ mình đã có thực lực như thế này, khi gặp các nhân tài trên bảng Long Vân mới coi như chân chính đủ tư cách đánh một trận”.
Hắn nói là đánh một trận, không phải gắng gượng chống đỡ, có thể là rút lui, cũng có thể là chiến thắng!
Có điều phải chuẩn bị thêm một con át chủ bài nữa.
Bất cứ lúc nào cũng phải tính đến khả năng xấu nhất, át chủ bài thì không bao giờ ngại nhiều.
Lâm Nhất ra khỏi phòng tu luyện, đi thẳng vào thư viện tìm chín cuộn tranh trắng, sau đó lấy bút Linh văn ra. Hắn muốn vẽ một bức Hoả Phượng Liệu Nguyên Đồ, một bức Hoả Phượng Liệu Nguyên Đồ sẽ khiến cho Mặc Linh và tất cả mọi người chấn động.
Trong lúc đặt bút vẽ, hắn nhẩm niệm, hồn ấn Phượng Vũ ở Huyền cung lặng lẽ nở rộ rồi bùng lên ngọn lửa vàng.
Một ngọn lửa thần văn mỏng manh lập tức phủ kín cuộn tranh, mỗi nét bút nét vẽ đều ẩn chứa lửa thần văn, dù rất yếu... Nhưng nếu chúng hội tụ lại thành một bức tranh hoàn chỉnh sẽ như thế nào?
Hai ngày sau, tin tức về cổ mộ Tinh Quân truyền khắp thành U Châu với tốc độ như lửa cháy lan ra đồng cỏ. Trong tích tắc, thành U Châu vốn đã náo nhiệt lập tức trở nên cực kì sôi động.
Vừa nghe tin, tất cả mọi thế lực, từ bá chủ Huyền Dương Điện cho đến các tán tu rải rác khắp nơi đều ngay tức khắc hành động, tiến về Biển Trăng Khô.
Mộ của cao thủ cảnh giới Tinh Nguyên có sức cám dỗ rất lớn đối với tất cả các võ giả, sức cám dỗ này khiến người ta không cách nào từ chối được.
Cao thủ cảnh giới Tinh Nguyên được gọi là Tinh Quân. Ở cổ vực Nam Hoa, Tinh Quân hiếm gặp như lông phượng củ ấu, mà mộ Tinh Quân trong Biển Trăng Khô rất có thể đã tồn tại từ thời thượng cổ...
Tinh Quân thời thượng cổ, Tinh Quân trong thời đại hoàng kim của võ đạo, nói ra không hề khoa trương chút nào, có lẽ chỉ cần một ngón tay là có thể nhẹ nhàng giết được Tinh Quân thời nay.
Người thường không thể tưởng tượng ra được sự chênh lệch ấy.
Nếu như nhận được truyền thừa, có được công pháp và võ kỹ mà vị Tinh Quân này để lại, trong nháy mắt có thể một bước lên trời. Nếu không, chỉ cần có được vài món di bảo thượng cổ thì cũng có thể dựa vào chúng để trở thành cao thủ một phương.
Khi thành U Châu đang dần trở nên náo nhiệt, cuối cùng Lâm Nhất cũng vẽ xong bức Hoả Phượng Liệu Nguyên Đồ.
Hắn đã vẽ bức Linh đồ tam phẩm Hoả Phượng Liệu Nguyên Đồ xếp hạng mười vị trí đầu này mất hai ngày, có thể nói là cực kì vất vả.
Nó không khác gì võ giả bình thường thăng cấp từ cảnh giới Âm Huyền lên cảnh giới Dương Huyền, thậm chí còn hơn nữa.
Chân nguyên cuồn cuộn chảy xuôi trong huyền mạch còn cô đọng và hùng hậu hơn trước đó gấp hai lần, Lâm Nhất cười nhẹ.
“Tử Diên Kiếm Quyết! Công pháp đặc biệt do Tử Diên Kiếm Thánh để lại này quả nhiên càng lên cao càng lộ ra bản tính hung tàn”.
Lâm Nhất nhẹ giọng lẩm bẩm một câu, chậm rãi đứng lên: “Bây giờ mình đã có thực lực như thế này, khi gặp các nhân tài trên bảng Long Vân mới coi như chân chính đủ tư cách đánh một trận”.
Hắn nói là đánh một trận, không phải gắng gượng chống đỡ, có thể là rút lui, cũng có thể là chiến thắng!
Có điều phải chuẩn bị thêm một con át chủ bài nữa.
Bất cứ lúc nào cũng phải tính đến khả năng xấu nhất, át chủ bài thì không bao giờ ngại nhiều.
Lâm Nhất ra khỏi phòng tu luyện, đi thẳng vào thư viện tìm chín cuộn tranh trắng, sau đó lấy bút Linh văn ra. Hắn muốn vẽ một bức Hoả Phượng Liệu Nguyên Đồ, một bức Hoả Phượng Liệu Nguyên Đồ sẽ khiến cho Mặc Linh và tất cả mọi người chấn động.
Trong lúc đặt bút vẽ, hắn nhẩm niệm, hồn ấn Phượng Vũ ở Huyền cung lặng lẽ nở rộ rồi bùng lên ngọn lửa vàng.
Một ngọn lửa thần văn mỏng manh lập tức phủ kín cuộn tranh, mỗi nét bút nét vẽ đều ẩn chứa lửa thần văn, dù rất yếu... Nhưng nếu chúng hội tụ lại thành một bức tranh hoàn chỉnh sẽ như thế nào?
Hai ngày sau, tin tức về cổ mộ Tinh Quân truyền khắp thành U Châu với tốc độ như lửa cháy lan ra đồng cỏ. Trong tích tắc, thành U Châu vốn đã náo nhiệt lập tức trở nên cực kì sôi động.
Vừa nghe tin, tất cả mọi thế lực, từ bá chủ Huyền Dương Điện cho đến các tán tu rải rác khắp nơi đều ngay tức khắc hành động, tiến về Biển Trăng Khô.
Mộ của cao thủ cảnh giới Tinh Nguyên có sức cám dỗ rất lớn đối với tất cả các võ giả, sức cám dỗ này khiến người ta không cách nào từ chối được.
Cao thủ cảnh giới Tinh Nguyên được gọi là Tinh Quân. Ở cổ vực Nam Hoa, Tinh Quân hiếm gặp như lông phượng củ ấu, mà mộ Tinh Quân trong Biển Trăng Khô rất có thể đã tồn tại từ thời thượng cổ...
Tinh Quân thời thượng cổ, Tinh Quân trong thời đại hoàng kim của võ đạo, nói ra không hề khoa trương chút nào, có lẽ chỉ cần một ngón tay là có thể nhẹ nhàng giết được Tinh Quân thời nay.
Người thường không thể tưởng tượng ra được sự chênh lệch ấy.
Nếu như nhận được truyền thừa, có được công pháp và võ kỹ mà vị Tinh Quân này để lại, trong nháy mắt có thể một bước lên trời. Nếu không, chỉ cần có được vài món di bảo thượng cổ thì cũng có thể dựa vào chúng để trở thành cao thủ một phương.
Khi thành U Châu đang dần trở nên náo nhiệt, cuối cùng Lâm Nhất cũng vẽ xong bức Hoả Phượng Liệu Nguyên Đồ.
Hắn đã vẽ bức Linh đồ tam phẩm Hoả Phượng Liệu Nguyên Đồ xếp hạng mười vị trí đầu này mất hai ngày, có thể nói là cực kì vất vả.