Mà Thẩm Hạ Lan ngồi ở một bên xem, điều này khiến đạo diễn cũng kiêng kỵ, cho dù muốn giở trò làm khó Lam Tử Thất cũng không dám ngang nhiên như vậy nữa, dù sao độ chiều Vợ của Diệp Ân Tuấn là quá nổi tiếng.
“Bắt đầu đi, lần này chú tâm chút, tranh thủ một lần xong luôn” Đạo diễn đã mở miệng, những người khác tự nhiên cũng hiểu.
Lam Tử Thất vẫn ở vị trí vừa rồi, dốc lòng dốc sức diễn cảnh vừa rồi, Thẩm Hạ Lan ở một bên nhìn, không có nói bất kỳ lời nào.
Mãi tới khi mặt trời dần lặn, Lam Tử Thất mới xong việc.
Đạo diễn sau khi trả tiền cho cô và chào hỏi một tiếng với Thẩm Hạ Lan thì rời đi. Lam Tử Thất cả người đều đau, sau khi tất cả mọi người đi hết, cô đặt mông ngồi bên cạnh Thẩm Hạ Lan, cắn môi nói:
“Kêu tài xế của cậu mua giúp tớ một lọ cồn, tớ thật sự không đi được nữa.”
“Tớ còn tưởng cậu là người sắt, không biết đau đớn, không biết mệt mỏi.” Thẩm Hạ Lan có chút oán trách mở miệng. Phi vội vàng lấy ra cồn mà Thẩm Hạ Lan đã mua từ lâu tới.
“Vén tay áo lên, tớ bôi thuốc cho cậu”
Giọng điệu của Thẩm Hạ Lan không phải quá tốt, nhưng động tác rất nhẹ.
Lam Tử Thất nhìn Thẩm Hạ Lan, cười rồi nói: “Cậu chỉ mạnh miệng.”
“Cậu đỏ”
Thẩm Hạ Lan có hơi bất lực lườm Lâm Tử Thất một cái rồi nói: “Đừng tưởng tớ nhìn không ra, gì mà diễn viên quần chúng diễn không đạt? Căn bản chính là tên đạo diễn kia cố ý hành hạ cậu. Anh ta có phải là kêu cậu dùng quy tắc ngầm không? Cậu không đồng ý, anh ta tức tối trong lòng. Bây giờ không nhân thời cơ này chỉnh cậu sao mà được chứ? Tên đạo diễn này tớ nhớ rồi, đợt về sau tớ xử lý anh ta như nào? Lam Tử Thất sao không biết chuyện trong này chứ? Có điều cô bây giờ cần tiền, có thể làm sao được?
Cô thở dài một hơi rồi nói: “Thật ra tớ cậu đều biết sự việc chính là như kia, nhưng ai kêu tớ bây giờ cần tiền chứ? “Cứ phải đi con đường này hay sao?” Thẩm Hạ Lan nhìn Lam Tử Thất, vô thức hỏi.
Lam Tử Thất khựng lại, sau đó gật đầu nói: “Phải, ngoài con đường này tớ còn có thể đi đường nào? Điều kiện của nhà chúng tớ cậu cũng nhìn thấy rồi, một vực sâu như vậy, bao nhiêu tiền mới có thể lấp đầy? Tớ đã nghe ngóng, nếu tớ có thể debut, thu nhập một năm tuy không thể nói có thể để bọn họ sống tốt hơn, nhưng ít nhất tiền chi tiêu vẫn có. Cho nên con đường này tớ phải đi.”
Thẩm Hạ Lan cẩn thận bôi thuốc cho cô, thở dài một tiếng nói: “Nếu cậu đã quyết định rồi thì tớ ủng hộ cậu.”
“Cảm ơn cậu”
Lam Tử Thất vẫn không biết chuyện Thẩm Hạ Lan vì cô mà mở công ty điện ảnh và truyền hình, Thẩm Hạ Lan cũng không nói, chỉ thay đổi chủ đề: “Gọi điện cho Lam Dũng đi, em ấy rất lo lắng cho cậu”
“Ồ, được”
Lam Tử Thất lúc này rút điện thoại ra.