Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Gặp ai?"

Thẩm Hạ Lan không nghe rõ.

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy hốc mắt cô đỏ lên, anh đau lòng ôm chặt cô hơn nữa.

"Chúng ta đi gặp Chú hai. Tiêu Nguyệt nói Trương Linh sẽ đưa bà ta đi gặp chú hai Hoắc!”

Thẩm Hạ Lan ghé vào ngực Diệp Ân Tuấn, nghe tiếng trái tim đang đập mạnh mẽ của Diệp Ân Tuấn, trong lòng có chút ngạc nhiên.

"Tiêu Nguyệt cũng tới?"

"Ừm, mặc dù không biết hai người bọn họ tại sao lại hòa hảo, nhưng đúng là vì lực lượng của Tiêu Nguyệt mới buộc Trương Linh giữ vững Trương Gia Trại. Trước kia anh cảm thấy Trương Gia Trại đối Trương Linh là vô cùng quan trọng, nhưng đến hôm nay anh không cho là như vậy nữa!”

Đôi mắt Diệp Ân Tuấn xẹt qua một tia nghi hoặc.

Thẩm Hạ Lan rút khỏi vòng tay của Diệp Ân Tuấn, nhìn Diệp Ân Tuấn hỏi: "Thế nào? Anh phát hiện Trương Linh có vấn đề sao? Bởi vì bà ta biết nơi ở của chú hai Hoắc nhưng lại không nói cho chúng ta biết, đúng không?”

"Em không nghi ngờ sao?"

Diệp Ân Tuấn cảm thấy Thẩm Hạ Lan quá mức bình tĩnh, không khỏi nhíu mày.

Thẩm Hạ Lan lắc đầu, đứng dậy đi đến trước cửa sổ.

Người bên ngoài vẫn còn đang bận rộn, bởi vì chuyện của Trạm Dực sợ người ngoài biết, nơi này thiếu Diệp Nghê Nghê và Trần Oánh Oánh nhưng không khí ở đây vẫn rất khẩn trương, cho dù đã bắt được Hàn Khiếu thì bầu không khí vẫn không có mấy thay đổi.

Thẩm Hạ Lan không biết đây là vì những vệ sĩ nhà họ Diệp được đào tạo bài bản hay vì cảm giác của mình xuất hiện vấn đề, tóm lại là bầu không khí khẩn trương chỉ có tăng chứ không hề giảm đi.

Diệp Ân Tuấn đi tới, từ phía sau ôm lấy Thẩm Hạ Lan.

Anh rất thích ôm Thẩm Hạ Lan như thế, thân thể Thẩm Hạ Lan rất mềm, dựa vào trong ngực anh khiến anh có cảm giác như mình có cả thế giới. Loại cảm giác thoả mãn này đến ngay cả tiền tài và địa vị cũng không có cách nào lấp đầy được.

"Em đối với Trương Linh hình như có cách nhìn khác.”

Giọng nói của Diệp Ân Tuấn nhẹ nhàng mang theo một chút mệt mỏi và khàn giọng.

Thẩm Hạ Lan có chút đau lòng, cô đưa tay đặt lên trên mu bàn tay của anh nhẹ nhàng xoa xoa, thấp giọng nói: “Cho dù Trương Linh có thân phận thế nào thì bà ta vẫn là một người phụ nữ. Con trai của bà ta chết đi có lẽ là chuyện khiến bà ta hối hận nhất trong đời. Nếu như là một người phụ nữ bình thường có lẽ đã phát điên rồi, nhưng ngay cả quyền lợi bị điên bà ta cũng không có. Trên người bà ta còn có sứ mệnh, còn có tinh thần trách nhiệm. Gánh nặng về sự tồn vong của Trương Gia Trại đặt trên người bà ta, bà ta sắp không thể thở nổi. Vậy nên con trai chính là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng bà ta. Bà ta tiếp nhận Tranh Tranh, thậm chí coi Tranh Tranh như con của mình, chỉ với một điểm này em liền tin tưởng bà ta thật tâm với Tranh Tranh!”

"Anh chưa từng nghi ngờ sự chân thành của bà ta với Tranh Tranh, nhưng điều đó có liên quan gì đến biểu hiện bây giờ của bà ta sao?”

Diệp Ân Tuấn là đàn ông, đương nhiên không hiểu suy nghĩ của phụ nữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK