Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những gì Tiêu Nguyệt nói cũng chính là những gì cô đang nghĩ, chỉ là trong lòng cô vẫn cảm thấy rất chấn động.

Hàn Khiếu không ngờ lại không phải là Hàn Khiếu.

30 năm trước Trương Phương cũng không biết thân phận thật sự của mối tình đầu của mình, có thể thấy Hàn Khiếu rất biết che giấu bản thân.

Rốt cuộc ông ta là ai?

Vì sao lại dùng thân phận của Hàn Khiếu để sống trên đời.

“Dì còn điều tra được thông tin gì khác không?”

“Không.”

Tiêu Nguyệt lắc đầu, bất lực nói: “Các mốc thời gian của Hàn Khiếu này và Hàn Khiếu đã chết quá trùng hợp, có thể nói là không có một kẽ hở nào, vậy nên dì nghi ngờ năm đó chưa chắc đã có chuyện Hàn Khiếu chết trong sạt lở đất, nói không chừng là bị ám hại.”

Thẩm Hạ Lan dừng lại một lúc, nhưng cô cũng cảm thấy có khả năng này.

Bọn họ còn tưởng rằng cách chân tướng sự thật càng lúc càng gần, ai ngờ lại trùng trùng sương mù, mọi chuyện trở nên mịt mù khó hiểu như vậy.

Người tên Hàn Khiếu trước mắt này lại dùng thân phận của người khác sống hơn 30 năm nay, chuyện này đúng là quá đáng sợ.

“Hàn Hi Thần biết chuyện này không?”

“Chắc là không biết, bí mật của Hàn Khiếu có lẽ đến người phụ nữ bên cạnh ông ta cũng không biết.”

Tiêu Nguyệt càng nhíu mày chặt hơn.

Người tên Hàn Khiếu này phức tạp như vậy, bây giờ còn được thả ra, về sau muốn bắt ông ta có lẽ không dễ như vậy nữa.

“Biết Hàn Khiếu ở đâu chưa?”

Thẩm Hạ Lan lắc đầu.

“Dao Lạc uống thuốc độc, hiện giờ còn đang hôn mê chưa tỉnh, chúng ta không biết vì sao cô ta lại thả Hàn Khiếu, trước khi cô ta uống thuốc độc cũng không chịu nói. Bây giờ chỉ có thể chờ đến khi cô ta tỉnh lại rồi nói ra thông tin gì đó có ích.”

Thẩm Hạ Lan cũng bất lực với chuyện này.

Tiêu Nguyệt thấy cô như vậy, vỗ vai cô thấp giọng nói: “Đừng lo lắng quá, đúng rồi, bên phía của Diệp Ân Tuấn có thông tin không?”

“Trương Linh nhận được một cổ trùng truyền tin, nói bọn họ không có chuyện gì, bảo chúng ta yên lặng chờ đợi, nhưng cháu cảm thấy đó không phải là do Diệp Ân Tuấn gửi, bởi vì anh ấy không hiểu lắm về việc dùng cổ trùng truyền tin.”

Nghe Thẩm Hạ Lan nói như vậy, Tiêu Nguyệt nheo mắt lại hỏi: “Vậy đó là ai?”

“Cháu nghi ngờ đó là Trần Oánh Oánh.”

“Trần Oánh Oánh?”

“Đúng. Cháu tò mò và nghi ngờ về thân phận của người phụ nữ này, vậy nên cháu định đi một chuyến tới Bạch Thủy Trại.”

Thẩm Hạ Lan nói vậy lập tức làm Tiêu Nguyệt cảm thấy căng thẳng.

“Bây giờ cháu đi Bạch Thủy Trại không phải là tự chui đầu vào lưới sao?”

Tự chui đầu vào lưới sao?

Thẩm Hạ Lan không biết, cô chỉ biết là bây giờ cô phải làm rõ thân phận của Trần Oánh Oánh. Dù sao Diệp Ân Tuấn và Diệp Nghê Nghê không ở bên cạnh, trong lòng cô cũng không biết chắc thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK