Thẩm Hạ Lan nghĩ đến Diệp Minh Triết có thể có lời muốn nói với Tô Thanh, bèn mỉm cười đứng dậy: “Mẹ đi ra ngoài gọi điện thoại, Minh Triết con có gì muốn nói với Thanh thì mau nói đi.”
“Dạ, cảm ơn mẹ.”
Diệp Minh Triết khẽ mỉm cười, dáng vẻ ngoan ngoãn đó đâu có giống dáng vẻ của người nhân cách phân liệt?
Thẩm Hạ Lan thở dài một tiếng rồi rời khỏi căn phòng.
Cô rút điện thoại mở facebook lên, lập tức nhìn thấy tin tức của Lam Tử Thất lên hotsearch, gần như đều là bình luận tốt.
Tuy vị trí hotsearch không phải rất cao, nhưng cũng đã không tồi rồi.
Thẩm Hạ Lan ấn gọi cho Lam Tử Thất.
Bên Lam Tử Thất có thể đang bận, điện thoại đổ chuông rất lâu cũng không có ai nghe.
Thẩm Hạ Lan nhất thời có hơi thất vọng.
Bây giờ mỗi người đều đang cố gắng phấn đấu vì ước mơ của mình, hình như chỉ có cô càng sống càng an nhàn, bây giờ sống cuộc sống của một bà chủ.
Như vậy không tốt.
Thẩm Hạ Lan lắc đầu tự giễu, thề là sau khi trở về cô nhất định phải quật khởi, không thể cả ngày sống trong sự ngọt ngào dịu dàng mà Diệp Ân Tuấn cho được.
Cô cũng muốn làm một nữ cường nhân.
Nghĩ như vậy, Thẩm Hạ Lan đang muốn cúp máy thì Lam Tử Thất lại nghe máy vào lúc này.
“Hạ Lan? Tìm tớ có chuyện gì sao?”
Bên phía Lam Tử Thất rất ồn ào.
Thẩm Hạ Lan bỗng có hơi ngưỡng mộ sức sống của Lam Tử Thất, cô hình như rất lâu không có đổ mồ hôi như vậy rồi.
“Cậu đang làm gì vậy? Nghe thì thấy giống như đang vận động.”
Thẩm Hạ Lan mỉm cười hỏi.
Lam Tử Thất cười nói: “Đúng thế, tớ đang tập vũ đạo. Thầy Giang Sơn nói hình thể của tớ không tốt lắm, gần đây cho tớ thêm tiết hình thể. Cậu dạo này như thế nào? Tớ cũng bận như con quay, cũng không có thời gian gọi điện cho cậu.”
Trong lòng Thẩm Hạ Lan có hơi không biết cảm giác gì.
“Ừ, tớ cũng hơi bận.”
“Được rồi được rồi, đừng giận, vài hôm nữa tớ về mời cậu ăn cơm, sắp tết rồi, năm nay không chê tớ và Tống Đình đến nhà các cậu chiếm chỗ chứ. Cậu cũng biết đấy, hai chúng tớ cũng không có người thân gì rồi, ở chỗ các cậu không tệ, cùng nhau ăn tết nha?”
Lam Tử Thất vẫn cười hì hì, có điều nghe ra được, đối với cuộc sống bây giờ Lam Tử Thất rất thích, hơn nữa tràn đầy năng lượng.
Thẩm Hạ Lan cười nói: “Được, có điều các cậu phải đến biệt thự của ông ngoại tớ ăn tết, mọi người đều ở đó, các cậu cũng tới, đông người càng náo nhiệt.”
“Được, sau đừng chê tớ phiền là được, thôi không nói nữa, thầy dạy thể hình gọi tớ rồi, cúp máy trước nha, nói chuyện sau, bye---”
Thẩm Hạ Lan nghe tiếng tút tút truyền đến từ trong điện thoại, không khỏi càng thêm trống rỗng và lạc lõng.