Anh thở dài một hơi rồi nói: “Trở về làm mình là thoải mái nhất.”
Thẩm Hạ Lan mím môi cười.
Đột nhiên điện thoại di động của cô vang lên một tiếng.
Nghe âm thanh hẳn là âm thanh của messenger.
Diệp Ân Tuấn không quan tâm, tự mình chỉnh sửa lại quần áo, Thẩm Hạ Lan cúi đầu nhìn lại nhóm bốn cô dâu, hồi lúc trước tứ thiếu tập hợp với nhau mình được kéo vào.
“Ôi trời! Thẩm Hạ Lan, cậu đến nam phi không phải để cứu chồng với con trai của mình hả, thế mà lại chơi bách hợp với gái đẹp trên đường.”
Tiêu Niệm Vi là người đầu tiên gửi tin nhắn tới.
“Chị hai, chị làm như thế này, anh hai sẽ đau lòng đó.”
Bạch Tử Đồng là người gửi thứ hai.
“Hạ Lan, mặc dù nam phi cách với Hải Thành của chúng ta hơi xa, nhưng mà bây giờ internet rất phổ biến, chị lại chơi lớn như thế, Ân Tuấn nhà chị có biết không vậy?”
An Nhiên là người thứ ba gửi tới.
Thẩm Hạ Lan choáng váng, nhanh chóng trả lời lại một câu.
“Sao mọi người biết thế?”
“Sợ luôn, tin tức đầu trên facebook kìa, cậu nói xem cậu tìm người dan díu thì thôi đi, cậu còn tìm một người chói mắt như thế, công khai chuyện tình cảm ở trước mặt của mọi người. Thẩm Hạ Lan, tớ muốn biết sau khi Diệp Ân Tuấn biết được thì cậu sẽ chết như thế nào.”
Icon cười trên nỗi đau của người khác của Tiêu Niệm Vi cùng với hàng chữ được đánh ra làm khóe miệng của Thẩm Hạ Lan co quắp lại.
Cái quỷ gì chứ?
Tin tức đầu trên facebook hả?
Cô chỉ chơi trò chơi đóng vai với chồng của mình thôi mà, tại sao lại lên trang nhất?
Thật hay giả vậy?
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng mở facebook lên.
Quả nhiên là hình ảnh cô duỗi tay nâng cằm của Diệp Ân Tuấn lên đã bị đăng lên trên mạng, không biết tấm ảnh này là do người nào đã chụp, chụp rất đúng vẻ tà mị của cô và sự xấu hổ ngại ngùng của Diệp Ân Tuấn.
Nếu như không phải tự mình trải qua, cô tuyệt đối sẽ không tin tưởng người đó là Diệp Ân Tuấn.
Chẳng trách bọn người Tiêu Niệm Vi lại không nhận ra.
Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy chuyện này lớn rồi.
Tiêu Niệm Vi đều đã nhìn thấy hết, vậy thì ông ngoại với chú út có phải cũng đã nhìn thấy rồi không?
Có khi nào bọn họ cho rằng mình làm ra loại chuyện đồi phong bại tục ở sau lưng của Diệp Ân Tuấn?
Thẩm Hạ Lan lập tức muốn khóc.
Chơi ngu rồi.
Sau khi Diệp Ân Tuấn chỉnh lý cho mình xong thì nhìn thấy Thẩm Hạ Lan nhìn vào điện thoại di động với vẻ mặt không luyến tiếc cuộc sống, không khỏi hỏi một câu.
“Sao vậy, anh đều đã dựa theo ý của em mà mặc đồ nữ cầu hôn, còn không vui nữa hả? Hay là nói chàng trai đó quay không đẹp, em không hài lòng?”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn hoàn toàn không biết gì, cô khóc không ra nước mắt rồi nói: “Diệp Ân Tuấn, chúng ta nổi tiếng rồi.”
“Cái gì?”
Diệp Ân Tuấn hơi kinh ngạc.
Thẩm Hạ Lan trực tiếp đưa facebook tới trước mặt của Diệp Ân Tuấn, có chút chột dạ mà nói: “Em xin lỗi, em không nghĩ tới điểm này.”