“Khuôn mặt của tôi là ba mẹ cho, thật sự không liên quan gì đến anh. Là bản thân anh tự mình làm chuyện không đâu khiến mình khó chịu, đau bụng còn oán trách lỗ rốn lọt gió sao?”
Lời lẽ của Thẩm Hạ Lan bây giờ không còn mập mờ nữa.
Mạc Nhiên nhìn ra, người phụ nữ này không hề sợ mình.
Diệp Ân Tuấn thật may mắn mà.
Có thể tìm được một người phụ nữ thú vị như vậy làm vợ.
Mạc Nhiên tùy tiện ngồi xuống đất, nhìn Thẩm Hạ Lan nói: “Tôi đồng ý với yêu cầu lúc nãy của cô, nhưng cô thật sự sẽ giúp tôi liên lạc với Diệp Ân Tuấn?”
“Đương nhiên, tôi rất có lòng tin với chồng của mình, tốt nhất anh có đủ năng lực chịu đựng được ngọn lửa tức giận của chồng tôi. Mạc Nhiên, anh đã nghĩ kỹ chưa, chồng tôi không đến, anh còn có cơ hội sống, nếu như anh ấy đến rồi, có thể anh sẽ xong đời.”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan khiến Mạc Nhiên bật cười.
Anh ta cười có chút hung ác, có chút đau hai bên sườn, giống như Thẩm Hạ Lan nói một chuyện gì đó rất buồn cười.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy người đàn ông này là một kẻ điên.
Lam Thần nhân lúc Thẩm Hạ Lan thu hút sự chú ý của bọn họ, đã lặng lẽ đi đến bên cạnh bọn họ.
Thẩm Hạ Lan cảm nhận được, nhưng không lên tiếng.
Mặc Nhiên cười đến mức chảy cả nước mắt.
Thẩm Hạ Lan rất muốn anh ta cười đến chết đi.
Mạc Nhiên cuối cùng cũng dừng cười, ánh mắt nhìn Thẩm Hạ Nhiên tràn đầy sự thích thú.
“Vậy chúng ta hãy đánh cược đi, để cô xem xem rốt cuộc là cô thắng hay là tôi thua.”
“Đánh cược thì phải có tiền trúng thưởng. Anh thua thì phải làm sao?”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan vừa nói ra khiến Mạc Nhiên cảm thấy rất thú vị.
“Nếu như tôi thua, cái mạng này tặng cho cô, thế nào?”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan trả lời một cách lưu loát.
Mạc Nhiên cười hỏi: “Vậy nếu như cô thua thì sao?”
“Anh nghĩ nhiều rồi, chồng tôi sẽ không thua.”
Sự tín nhiệm của Thẩm Hạ Lan với Diệp Ân Tuấn khiến Mạc Nhiên cảm thấy có chút mỉa mai.
“Vậy sao? Sẽ không thua? Vậy chúng ta hãy chống mắt chờ xem. Nếu như cô thua, tôi cũng không cần thứ khác, chỉ cần mạng của Diệp Ân Tuấn! Hơn nữa phải do cô đích thân giết chết anh ta, thế nào?’ Nghe thấy lời nói của Mạc Nhiên, Thẩm Hạ Lan lập tức sững sờ.
Từ trong ánh mắt của Mạc Nhiên cô nhìn thấy được tia sát khí mạnh mẽ.
Rốt cuộc giữa anh ta và Diệp Ân Tuấn có thâm thù đại hận gì?
Thẩm Hạ Lan không trả lời.
Mạc Nhiên cũng không quan tâm, dường như Thẩm Hạ Lan có đánh cược hay không ảnh hưởng gì đến anh ta.
Anh ta vẫy tay, thuộc hạ tránh ra.
Thẩm Hạ Lan vội vàng nói với Lam Thần: “Trị thương cho Tranh Tranh trước đã.”
Lam Thần gật đầu.