Lưu Nghệ rất nhanh đã gọi bác sĩ đến.
Triệu Ninh rất phối hợp.
Sau khi lấy máu, đợi kết quả cần thời gian, Thẩm Hạ Lan nhìn Triệu Ninh, tiếp tục hỏi: “Hôm Ân Tuấn xảy ra chuyện, cậu có nhìn thấy hoặc nghe thấy Vu Linh tiếp xúc với ai không? Hoặc có ai gọi điện đến?”
“Không có, từ sau khi mẹ đến nhà họ Diệp, chuyện mua đồ nấu cơm đều được mẹ ôm hết. Mẹ nếu như muốn liên lạc với ai, cũng sẽ không ở trong nhà, thời gian ra ngoài mua đồ ăn là được, mà bọn em lại không thể đi theo.”
Nghe thấy Triệu Ninh nói như vậy, Thẩm Hạ Lan chắc chắn Vu Linh là một người rất cẩn thận.
Triệu Ninh có hơi lo lắng hỏi: “Chị dâu, nếu mẹ có vấn đề, chị định làm như nào?”
“Cậu cảm thấy tôi nên làm như nào? Ân Tuấn bây giờ bị người ta vụ tôi mưu sát, cậu biết tội danh này sẽ bị xử bao nhiêu năm không? Một khi tổng giám đốc của tập đoàn Hoàn Trí vì giết người mà vào tù, vậy thì cổ phiếu của nhà họ Diệp sẽ như thế nào không? Kinh doanh của nhà họ Diệp sẽ như thế nào? Những điều này còn cần tôi phải nói cho các cậu sao? Thầy bại thì tớ cụp đuôi, một khi Diệp Ân Tuấn xảy ra chuyện, cậu nghĩ Tử còn có thể an ổn làm cô cả của nhà họ Diệp hay sao?”
Giọng điệu của Thẩm Hạ Lan có hơi gay gắt.
Triệu Ninh lập tức cúi đầu, có hơi hổ thẹn nói: “Chị dâu, em không phải có ý này, em chỉ là sợ Tử không chịu được. Chị biết đó, cô ấy từ bé đã khao khát tình thân, không dễ dàng gì mới tìm được người mẹ là Vu Linh, ngộ nhỡ mẹ xảy ra chuyện gì, Tử thật sự sẽ sụp đổ, huống chi cô ấy bây giờ đang mang thai, em sợ…”
“Cho nên, tôi hy vọng khoảng thời gian này cho đến khi Tử sinh đứa trẻ trong tháng ở cữ, cậu đều ở đây chăm sóc em ấy. Chuyện bên ngoài cậu cái gì cũng không cần quản, cũng đừng để Tử biết, mọi chuyện đợi em ấy sinh xong qua tháng ở cữ tính tiếp.”
Đây là cách tốt nhất dành cho Tử rồi.
Triệu Ninh nghe đến đây, bỗng kích động hỏi: “Tử ở đây sao?”
“Ừm, đây là nơi hai vợ chồng các cậu ở sau này, cho đến khi đứa trẻ đầy tháng. Tôi có thể bảo đảm sự an toàn của hai người. Không có ai sẽ tìm đến nơi này. Chỉ khi hai người an toàn rồi thì tôi mới có thể buông tay đi làm chuyện tôi muốn làm. Nhà họ Diệp loạn lâu như vậy rồi, nên thanh lọc rồi. Nếu Vu Linh đã là tôi mang về, vậy thì do tôi giải quyết. Cậu là chồng của Tử, về sau một khi Tử biết tin này, cậu nếu như nhúng tay giúp tôi thì sẽ phá hỏng tình cảm vợ chồng của hai người.”
Triệu Ninh sững người, hỏi: “Nhưng nếu như Tử biết chị đối phó với mẹ của cô ấy, cũng sẽ có ý kiến với chị.”
“Có thì có thôi, giữa chị dâu em chồng có mâu thuẫn cũng không có gì, tóm lại tốt hơn giữa vợ chồng có vấn đề.”
Lúc nói chuyện, Lưu Nghệ cầm báo cáo kiểm tra của bác sĩ vào.
“Mợ chủ, đây là báo cáo kiểm tra của Triệu Ninh.”
“Bác sĩ nói như nào?”
“Bác sĩ nói trong máu của Triệu Ninh có thành phần ma túy.”
Lưu Nghệ vừa nói ra lời này, Triệu Ninh lập tức đứng bật dậy.
“Cô nói cái gì?”
“Tôi vẫn là gọi bác sĩ tới tự mình giải thích với anh đi.”
Lưu Nghệ mở cửa phòng ra, bác sĩ đi vào.
Thẩm Hạ Lan lạnh lùng nói: “Nói thật, máu của cậu ta có vấn đề sao?”
Bác sĩ bị khí thế của Thẩm Hạ Lan làm cho sững người, huống chi bên ngoài còn có Hoắc Chấn Đình.
Hoắc Chấn Đình đã nói rồi, đắc tội với Thẩm Hạ Lan chính là đắc tội với nhà họ Hoắc, đến lúc đó anh ta có bao nhiêu cái mạng cũng không để đền.
Bác sĩ vội nói: “Bà Diệp, đây là bảng biểu về số liệu máu. Trong cơ thể của anh Triệu có thành phần ma túy, hơn nữa thời gian không ngắn rồi. Bây giờ đã sản sinh tính ỷ lại.”
Cả người Triệu Ninh đều sụp đổ.
“Sao có thể chứ? Tôi trước giờ không chạm đến thứ này! Sao có thể có thứ này trong cơ thể của tôi chứ?”
Thẩm Hạ Lan lập tức nhớ tới lời Triệu Ninh đã nói, Vu Linh tiếp quản phòng bếp, Triệu Ninh cũng từng nói, cơ thể của anh ta gần đây có chút không đúng.