“Giang Sơn, người trong đoàn đội của ông thật không ra làm sao? Phương Nguyên ném facebook cho Giang Sơn xem qua, sắc mặt của Giang Sơn lập tức thay đổi.
Phương Nguyên là ai?
Những năm này Phương Nguyên một scandal cũng không có, điều quan trọng hơn là bối cảnh bí ẩn của Phương Nguyên, hiện nay Phương Nguyên tức giận, không phải là ai cũng có can đảm và năng lực thừa nhận cơn thịnh nộ của Phương Nguyên.
“Tôi lập tức xử lý.”
Phương Nguyên không nói gì, ngay lập tức kêu Thành Lâm đè đoạn video này xuống, hơn nữa lợi dụng video tai tiếng của ngôi sao khác để chuyển hướng sự chú ý của công chúng.
Thành Lâm bên này bận tới bạn lui, Phương Nguyên đã nhận được cuộc gọi của Diệp Ân Tuấn. “Tôi mặc kệ anh muốn làm cái gì, tiếp cận Thẩm Hạ Lan với mục đích gì, anh tốt nhất bỏ ngay chủ ý này đi, cách xa cô ấy ra, nếu không đừng trách tôi không khách sáo”
Lời của Diệp Ân Tuấn rất không khách sáo, nhất thời khiến Phương Nguyên có hơi không thích ứng lắm. “Diệp Ân Tuấn sao?” “Phải”
Anh biết tôi tại sao tiếp cận Thẩm Hạ Lan có đúng không?” Phương Nguyên từ trong giọng điệu của Diệp Ân Tuấn đoán được một vài chuyện. Giọng của Diệp Ân Tuấn lạnh như băng sương. “Mặc kệ tôi biết cái gì, không biết cái gì, cuộc sống của Hạ Lan bây giờ rất tốt, anh tốt nhất đừng phá vỡ, cũng đừng cố thử kéo cô ấy trong vòng xoáy gì đó. Phương Nguyên, người khác không biết nội tình của anh, không đại biểu tôi không biết, anh nếu cứ muốn trêu chọc cô ấy, anh tốt nhất
muốn xem có bản lĩnh thừa nhận sự giận dữ của tôi hay không?
Diệp Ân Tuấn nói xong thì cúp máy.
Phương Nguyên nhìn về phía Thẩm Hạ Lan, lông mày hơi nhíu lại. Thẩm Hạ Lan không biết xảy ra chuyện gì, chỉ là thấy Giang Sơn bảo mọi người dừng lại, sau đó sắc mặt rất khó coi. Cô tưởng mình gảy đàn có vấn đề, vội vàng nhớ lại, chắc không có sai sót. Lam Tử Thất cũng nghi ngờ nhìn bọn họ, sau đó lắc đầu với Thẩm Hạ Lan.
Giang Sơn tức tối tập trung hết tất cả mọi người lại, thấp giọng nói: “Tôi mặc kệ mọi người vì mục đích gì mà tập trung ở đây. Nhưng ở trong đoàn đội của tôi này, tốt nhất giữ được công tác bảo mật, tôi nhớ mỗi người đều ký bảo thỏa thuận bảo mật, hôm nay rốt cuộc là ai truyền video ra ngoài? Tự mình đứng ra, chúng ta còn có có thể nói chuyện tử tế” Lời này vừa dứt thì Thẩm Hạ Lan biết xảy ra chuyện rồi.
Cô vội vàng rút điện thoại ra, mở facebook. Có điều bên trên đã bị tin của tập đoàn Hoàn Trí và lời giải thích của Thành Lâm che rồi, mà video cô bị Phương Nguyên nhìn với ánh mắt thâm
tình đã bị đè xuống ở vị trí thứ bảy.
Thẩm Hạ Lan ấn mở liếc nhìn, mắt lập tức tối đi vài phần.
Phương Nguyên này rốt cuộc có ý gì?
Sợ cô không nổi tiếng phải không? Thẩm Hạ Lan hằn học trừng mắt với Phương Nguyên, khiến Phương Nguyên rất là vô tội. Anh ta sờ mũi, cũng không dám nói gì nhiều. Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan khó coi, Lam Tử Thất cũng lướt tới, lập tức nổi giận.
“Ai hả? Hạ Lan hôm nay lần đầu tiên tới, cũng không có đắc tội ai cả? Video như thế này truyền ra ngoài, rốt cuộc là có ý gì?”
Thẩm Hạ Lan kéo Lam Tử Thất đang nóng nảy.
Tập đoàn Hoàn Trí rất ít lên facebook, càng đừng nói nổ ra tin tức tìm tiếp viên hàng không trong tại chúng, tin này nhìn sơ là biết Diệp Ấn Tuấn xử lý cho cô, cũng hiếm khi anh vì cô phá kế hoạch ban đầu của công ty.
Có điều nếu có Diệp Ân Tuấn nhúng tay, hotsearch này sẽ sớm bị đè xuống, không chừng một lát nữa sẽ biến mất khỏi các trang mạng, nhưng cục tức này Thẩm Hạ Lan vẫn là phải xả.
“Thẩm Hạ Lan tôi hôm nay lần đầu tiên tới đoàn đội, nếu như có chỗ nào đắc tội với mọi người, vẫn hy vọng mọi người giơ cao đánh khẽ, tôi không thuộc người của giới này, cho dù là mở công ty điện ảnh và truyền thông, tôi cũng chỉ là người đứng sau, nhất định sẽ không giành miếng ăn với mọi người, cho nên chuyện ngày hôm nay, mặc kệ là ai, tôi đều có thể tha thứ, nhưng chỉ lần này thôi. Nếu như còn có lần sau, Thẩm Hạ Lan tôi cũng không phải dễ bắt nạt như vậy đâu!”
Nói xong, Thẩm Hạ Lan lần nữa quay đầu liếc nhìn Phương Nguyên. Phương Nguyên cảm thấy mình rất vô tội.
Anh ta vội nói: “Tôi thật sự không có ý gì khác, tôi chỉ là cảm thấy dáng vẻ gảy đàn tranh của cô rất giống một người quen cũ của tôi, cho nên mới nhìn lâu hơn một chút, thật sự không phải là nhìn cô, tôi dùng nhân cách của tôi ra thề.
Giang Sơn thầy Phương Nguyên cũng nói như vậy rồi, vội vàng nói: “Sếp Thẩm có thể tha thứ, nhưng tôi phải tìm ra người này, nếu không cải đoàn đội này không thể tiếp tục được nữa.”
Vào lúc này, điện thoại của Thẩm Hạ Lan đổ chuông. Thẩm Hạ Lan mở ra xem, là Diệp Ân Tuấn gửi tới.
Bên trong bất ngờ là cấu hình điện thoại và số điện thoại để đăng video. Thẩm Hạ Lan nhìn xung quanh, thấy không có ai đứng ra, mà ánh mắt của một cô gái có hơi trốn tránh, trong lòng cô đã có suy xét. “Nhà soạn nhạc Giang Sơn, ông xem thử điện thoại này là của ai, tôi tin ông có thể xử lý tốt chuyện này” Thẩm Hạ Lan gửi tài liệu mà Diệp Ân Tuấn gửi cho cô sang cho Giang Sơn. Có thể trong thời gian ngắn như vậy tìm được người đăng video, Giang Sơn rất là kinh ngạc. Cùng lúc tất cả tin tức của video này ở trên mạng đều biến mất không thấy tăm hơi. Giang Sơn liếc nhìn Thẩm Hạ Lan.