Cậu bé trước giờ chưa từng quả quyết như vậy, Trương Linh thấy cậu bé tin tưởng Diệp Ân Tuấn như thế thì ngẩn người.
Diệp Tranh vươn tay nắm lấy tay Trương Linh nói: “Cô giáo, sau này đừng bị người ta tùy ý thao túng nữa. Ba mẹ sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ con, cô phải tin tưởng họ.”
“Ừm, cô giáo chỉ lo lắng cho con, trong lòng cô giáo, con chẳng khác gì con trai của cô cả.”
Đây là những lời trong lòng Trương Linh.
Hai mắt Diệp Tranh hơi đỏ.
“Cô giáo yên tâm, con sẽ chăm sóc cô đến già.”
“Nhóc thối.”
Ánh mắt Trương Linh có chút ẩm ướt.
Hai người chậm rãi đi về phòng.
Thẩm Hạ Lan đến chỗ Hàn Hi Thần xem xét tình hình thì thấy Dao Lạc đang uống thứ gì đó đen đen, cô sợ tới mức vội vàng tiến lên giật lấy.
“Cô đang uống gì đó?”
Sự lo lắng của Thẩm Hạ Lan khiến Dao Lạc muốn trốn tránh.
“Đưa nó cho tôi.”
“Cái này là cái gì?”
Trực giác Thẩm Hạ Lan mách bảo đây không phải là thứ gì tốt.
Dao Lạc nhìn Hàn Hi Thần đang hôn mê, nói nhỏ: “Thuốc phá thai tự chế.”
“Cô điên à?”
Thẩm Hạ Lan nghe xong thì đổ thuốc.đi.
“Dao Lạc, cô có biết Hàn Hi Thần khao khát đứa con này đến mức nào không? Anh ta thậm chí còn nhờ vả chúng tôi bảo vệ cô và đứa trẻ, sao cô có thể nhẫn tâm bỏ nó chứ? Hơn nữa, không phải cô muốn có con với Hàn Hi Thần sao? Bây giờ không dễ gì mới có thai, cô làm gì cái gì vậy hả?”
Thẩm Hạ Lan không hiểu nổi suy nghĩ của Dao Lạc.
Từ những gì Dao Lạc đã làm với Hàn Hi Thần thì có thể thấy cô ta thực sự yêu Hàn Hi Thần, nhưng nếu đã yêu thì tại sao lại không cần đứa con này?
Thấy Thẩm Hạ Lan đổ thuốc đi, Dao Lạc khẽ nói: “Cô đừng xen vào chuyện của tôi.”
“Làm sao tôi có thể không xen vào được? Bây giờ không chỉ đơn giản là chuyện của cô nữa rồi. Cô là người Hàn Hi Thần quan tâm, bây giờ anh ta vẫn còn đang hôn mê, cô muốn giết đứa con của anh ta mà tôi mặc kệ được sao? Dao Lạc, rốt cuộc cô đang nghĩ cái gì trong đầu vậy? Cô có thể nói cho tôi biết được không?”
Thẩm Hạ Lan không nghĩ Dao Lạc là một người mẹ độc ác, từ ánh mắt của Dao Lạc, cô có thể thấy cô ta cũng không nỡ giết đứa bé, nhưng nếu không nỡ thì tại sao lại không giữ lại?
Cô không khỏi nghĩ đến cổ độc trong cơ thể Hàn Hi Thần.
“Cô sợ cổ độc trong người Hàn Hi Thần sẽ truyền sang con của mình, sinh con ra sẽ không được khỏe mạnh nên không giữ lại đúng không?”
Nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, ánh mắt Dao Lạc trở nên ảm đạm, cô ta nói: “Có một phần nguyên nhân.”
“Còn nguyên nhân nào khác?”