Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tiếng kêu này của Tống Dật Hiên lập tức làm cho thần kinh của Hồ Ngọc Duyên lại bị kéo cao.

Cô nhìn Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn nhún nhún vai, anh nói: “Tôi ở đây nhìn Hạ Lan thôi nha, không làm gì hết.”

Hồ Ngọc Duyên lại nhìn Tô Nam, thấy Tô Nam đi vào từ bên ngoài, không khỏi đau đầu.

“Cậu Tô, quần áo của Dật Hiên đâu rồi?”

“Hả? Đó là quần áo của anh ta à, tôi cầm đi lau bàn rồi, làm sao bây giờ đây?”

Dáng vẻ láo xược của Tô Nam thật sự làm cho Hồ Ngọc Duyên muốn đánh anh ta.

“Để tôi đi lấy quần áo cho anh ấy.”

“Không cần đâu, tôi đã chuẩn bị xong từ sớm rồi.”

Diệp Ân Tuấn vỗ tay một cái, Phi liền đem một cái hộp tới cho Hồ Ngọc Duyên.

“Đưa cho cậu ta đi, nếu như không muốn bọn tôi ngày nào cũng kiếm chuyện, vậy thì hôm nay hãy phối hợp một chút.”

Đây là lần đầu tiên mà Hồ Ngọc Duyên phát hiện Diệp Ân Tuấn xấu bụng như thế, nhưng mà có thể làm sao đây,

Ngày hôm nay rõ ràng bọn họ đến để quậy động phòng, không nghe lời bọn họ, sau này thật sự ngày nào cũng đến kiếm chuyện, cô với Tống Dật Hiên không chịu được đâu.

Nhưng mà cũng nhìn xem xem là cái gì, Hồ Ngọc Duyên mở cái hộp ra.

Ở bên trong là một cái quần đùi, nhưng mà điểm khác biệt đó chính là trên quần đùi có rất nhiều ổ khóa nhỏ.

“Cái gì vậy?”

“Chiếc quần trinh tiết.”

Tô Nam nở một nụ cười tà ác.

Giữa lông mày của Diệp Ân Tuấn cũng mang theo nụ cười.

“Để Tô Nam đi vào hỗ trợ mặc vào cho cậu ta, tối nay nếu như các người có thể mở hết tất cả chìa khóa ở trên đó, vậy thì các người có thể động phòng, tôi đảm bảo đây chính là tiết mục cuối cùng rồi, nếu như mở không ra, vậy thì chúng tôi cũng không thể giúp đỡ.”

Diệp Ân Tuấn nói, Tô Nam trực tiếp cầm cái quần trinh tiết đi vào trong nhà vệ sinh của Tống Dật Hiên.

Tống Dật Hiên vừa nhìn thấy thì liền muốn bùng nổ.

“Mẹ kiếp! Diệp Ân Tuấn, cậu cố ý đúng không, ở trên này có hơn hai trăm cái khóa, cậu kêu tôi mở trong một đêm hả?”

“Tôi biết là cậu không vừa lòng, thôi thì như vậy, tôi cũng đã chuẩn bị cho mình một cái, ngày mai cậu có thể đến quậy tôi như thế.”

Nghe Diệp Ân Tuấn đều đã nói như vậy, Tống Dật Hiên bất đắc dĩ để Tô Nam mặc vào cho mình.

Mấy người bọn họ cũng coi như là giữ chữ tín, trực tiếp lui ra khỏi phòng, để không gian riêng tư lại cho hai vợ chồng Tống Dật Hiên.

Sau khi Tô Nam đi ra ngoài, anh ta không hiểu mà hỏi: “Xong rồi hả? Anh hai, làm như vậy cũng đâu có náo nhiệt đâu.”

“Tối nay Tống Dật Hiên đừng có mong được ngủ.”

Diệp Ân Tuấn cười có chút gian tà.

“Có ý gì chứ?”

“Ổ khóa trên cái quần trinh tiết đó và chìa khóa đã bị tôi dùng chương trình của máy tính làm cho hỗn loạn, cụ thể là chìa khóa nào phối với ổ khóa nào, ngay cả tôi cũng không biết, bọn họ cứ trông chờ vận may đi.”

Diệp Ân Tuấn nói như vậy, khóe miệng của Thẩm Hạ Lan lập tức co rút.

“Má ơi, anh lợi hại quá đi, ngày hôm nay bọn họ đừng mong được đi ngủ, thời gian tốt đẹp trôi qua nhanh chóng.”

Tô Nam lập tức cười lên ha hả, sau đó dẫn theo người của mình rời khỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK