Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ cần Trương Vũ vào cung điện của Phương Diên Ly, Vu Phong muốn làm gì cũng phải suy nghĩ cân nhắc. Với cả anh ta có cảm giác, nơi này của Phương Diên Ly mặc dù nhìn rời rạc, nhưng lại như tường đồng vách sắt. Người khác muốn vào cũng chưa chắc vào được.

"Cảm ơn em Năm. Anh Hai nợ em một ân tình, sau sẽ mời em ăn lẩu."

"Được, lời này em nhớ rồi, sau này anh Hai không được quỵt đâu nhé."

Phương Diên Ly mỉm cười, nụ cười kia tôn quý hào phóng nhưng không mất đi lễ nghĩa.

Phương Nguyên sai người đưa Trường Vũ tới.

Phương Diên Ly tưởng chỉ bị thương ngoài da thôi, bây giờ nhìn dáng vẻ sống dở chết dở của Trương Vũ, vết thương lớn nhỏ khắp người, thậm chí máu còn thấm ướt bộ quần áo, gương mặt bị đánh cho mất đi dáng vẻ ban đầu.

Người như này mà còn sống được đúng là kỳ tích.

Phương Diên Ly đột nhiên thấy hứng thú.

Người đàn ông này rốt cuộc chọc giận Vu Phong cái gì mà bị đối xử tàn nhẫn như vậy!

Phải biết mặc dù Vu Phong tàn bạo, nhưng ở nước T vẫn biết thu bớt tính tình lại, đặc biệt là bây giờ thân phận của anh ta không rõ ràng. Bây giờ làm việc dưới trướng anh ba, lại không dám ngang ngược quá mức, nhưng nhìn Trương Vũ thế này, hiển nhiên chọc phải điểm cố kỵ gì của Vu Phong.

Đáy mắt Phương Diên Ly xẹt qua một tia trầm tư, sắc mặt cũng tối đi mấy phần.

"Anh Hai, thị vệ này của anh không bị thương nhẹ như anh nói. Nếu người này chết ở chỗ em, anh sẽ lại trách em mất?"

Phương Nguyên không ngờ Phương Diên Ly sẽ hỏi vấn đề này, không khỏi hơi sửng sốt.

Trách hả?

Sao có thể trách cô được?

Hiện tại Trương Vũ cũng chỉ đang cầm cự hơi thở cuối cùng, không cam lòng cứ vậy mà chết thôi, anh cũng chỉ nể mặt Thẩm Hạ Lan nên mới cố gắng cứu mạng anh ta, thật ra trong lòng Phương Nguyên cũng không chắc chắn anh ta có thể vượt qua được hay không.

“Em Năm nói đùa rồi. Hiện tại chúng ta đã làm hết khả năng, còn lại chỉ có thể nghe theo ý trời.”

“Vậy là tốt rồi. Anh Hai đi theo em.”

Phương Diên Ly dẫn Phương Nguyên và Trương Vũ đi đến phòng dành cho khách.

Sau khi sắp xếp cho Trương Vũ xong, Phương Diên Ly mới nói nhỏ: “Anh Hai nên rời khỏi chỗ của em thì tốt hơn, anh đến quá lâu sẽ làm cho những người khác nghi ngờ.”

“Được.”

Phương Nguyên nhìn Phương Diên Ly sắp xếp cho Trương Vũ xong xuôi, mới gật đầu rời đi. Trước khi đi còn nói: “Anh không có bác sĩ nào thích hợp cả, em Năm, em xem...”

“Em sẽ tính chuyện này, anh Hai cứ lo việc của mình đi.”

Phương Diên Ly cũng rất có trách nhiệm.

Sau khi Phương Nguyên rời đi, Phương Diên Ly gọi Thúy, kêu cô ta gọi bác sĩ riêng của cô đến.

“Khám cho anh ta, cố gắng giữ được tính mạng.”

“Vâng, công chúa.”

Sau khi bác sĩ đi vào, Phương Diên Ly lập tức đi ra, cô không có chút hứng thú gì với một tên đàn ông bị đánh đến mặt mũi bầm dập không phân biệt được đâu là mắt mũi miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK