Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Lam Thần nhận được cuộc gọi từ Thẩm Hạ Lan, anh ta đang rửa chân cho mẹ Phương Đình, nhìn thấy đó là số của Thẩm Hạ Lan, liền sững sờ một hồi, sau đó nghĩ đến bộ dạng Thẩm Hạ Lan trúng sâu độc cách đây không lâu, không khỏi nói: “Dì à, cháu đi nghe điện thoại một chút.” 

Nói xong Lam Thần trực tiếp đứng dậy, chưa kịp bước đi thì bà Phương đã trực tiếp đá tung chậu nước dưới chân. 

"Từ sáng đến tối cậu có cái việc quái gì để bạn? Chẳng lẽ không có thời gian rửa chân cho tôi sao? Nếu Đình Đình còn sống, đừng nói là rửa chân cho tôi, cho dù là làm đồ ăn cho tôi, nó cũng sẽ làm. Cậu nói sẽ đối xử với tôi như cách Đình Đình đối xử với chúng tôi mà, bây giờ thì sao? Nói khó hơn làm. Lam Thần, tôi nói cho cậu biết, ở đây thì phải nghe lời tôi. Tuy căn nhà này là cậu mua, nhưng cậu đừng quên, Đình Đình là vì ai mà chết!” 

Giọng bà Phương đặc biệt sắc bén. Trái tim chưa lành lặn của Lam Thần lại bị xé toạc ra. 

Cái chết của Phương Đình là điều cấm kỵ đối với Lam Thần, nếu người ngoài nhắc đến, anh ta chắc chắn sẽ bảo người đó im miệng lại, nhưng người này là mẹ của Phương Đình, Lam Thần chỉ có thể chịu đựng. 

"Dì, cháu thực sự có việc phải làm, lát nữa cháu lại lấy một chậu nước khác cho dì.” 

Lam Thần nói có chừng có mực. Bà Phương nhìn thấy bộ dạng Lam Thần như thế này thì liền tức giận. 

Tại sao người đàn ông này lại sống chứ? Cậu ta chẳng qua chỉ là một sản phẩm thí nghiệm thôi, tại sao con gái của mình phải chết vì cậu ta chứ? Hễ nhìn thấy Lam Thần, bà Phương liền nghĩ đến đứa con gái Phương Đình, nếu có thể đổi mạng, bà ta thực sự muốn để Lam Thần chết. "Cút! Đừng ở trước mặt làm chướng mắt tôi. Nhìn thấy cậu là tức.” 

Bà Phương giận dữ gầm lên, cầm thứ đồ bên cạnh lên đập thẳng vào người Lam Thần. Nỗi đau thể xác không gì sánh được với nỗi đau trong tim. 

Lam Thần im lặng tiếp nhận, sau đó xoay người rời khỏi phòng. 

Tiếng chửi bới của người phía sau vẫn tiếp tục vang lên sau lưng anh ta. 

Lam Thần sợ Thẩm Hạ Lan nghe thấy sẽ nghĩ nhiều, sau khi đi được một đoạn xa mới gọi lại. 

"Thưa bà, bà tìm tôi có chuyện sao?” 

Giọng Lam Thần vẫn lạnh lùng như mọi khi. Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày, trầm giọng hỏi: "Tại sao lâu như vậy mới bắt máy” "Vừa rồi có chút chuyện." 

Trần Lan trực tiếp qua loa. 

"Việc gấp không? Vậy tôi sẽ gọi lại cho anh sau." 

Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy ngại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK