Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ừm, anh ấy quả thật có chút độc tài, rất nhiều lúc cũng quá thẳng, có điều sau chuyện của Ân Tuấn anh ấy nhốt mình ở trong thư phòng một đêm, khi đi ra thì hình như hoàn toàn nghĩ thông rồi, con người cả một đời, ai cũng không thể nói mình không mắc sai lầm, cũng không thể bảo đảm không làm mụ mị chính mình, tôi biết, mấy năm nay anh ấy đã mụ mị rồi, may mà chuyện của Ân Tuấn khiến anh ấy tỉnh ngộ.”

An Nhiên nói rất nhẹ nhàng, giống như nói chuyện thường ngày vậy, nhưng Bạch Tử Đồng và Tiêu Niệm Vi lại hơi thay đổi sắc mặt.

“Chị dâu cả, có phải là anh cả gặp phải chuyện gì đó rồi không?”

Thẩm Hạ Lan mặt mày mờ mịt.

An Nhiên vừa mới không nói cái này nhỉ?

Thế nào nhìn Tiêu Niệm Vi và Bạch Tử Đồng đều có vẻ mặt này chứ?

An Nhiên liếc nhìn Thẩm Hạ Lan, cười rồi nói: “Hai người các cô đừng như vậy, đừng dọa Hạ Lan. Không có chuyện gì cả, mỗi năm quân khu đều có cạnh tranh, chuyện này không tính là gì cả.”

“Nhưng cũng có một số âm thầm giở thủ đoạn xấu xa nhỉ?”

Xuất thân của Tiêu Niệm Vi và Lương Thiệu Cảnh khác với bọn họ, tự nhiên nhìn vấn đề cũng từ góc độ đen tối.

An Nhiên không có đáp lại.

Thẩm Hạ Lan bỗng phản ứng lại rồi.

“Vậy hai người hôm nay tới đây há không phải là mang đến phiền phức cho hai người sao? Chị dâu cả, chị và anh cả đi trước đi.”

An Nhiên nhìn thấy Thẩm Hạ Lan căng thẳng như vậy thì không khỏi mỉm cười rồi nói: “Mối quan hệ của tứ thiếu Hải Thành người đời ai cũng biết, cho dù chúng tôi không đến thì có thể hoàn toàn vạch rõ với mọi người sao? Chúng tôi làm gì hỏi lòng không thẹn là được, thậm chí những chuyện khác, tôi tin mắt của người bên trên không mù, nhiều năm như vậy Trạm Dực vì đất nước, vì quân khu làm nhiều như vậy, phía trên chắc biết.”

“Nhưng...”

Tiêu Niệm Vi còn muốn nói gì đó, nhưng bị An Nhiên dùng ánh mắt chặn lại.

Thẩm Hạ Lan không hiểu những quan hệ lợi hại này, nhưng lại cảm thấy có hơi buồn bực.

Vốn dĩ gọi mọi người tụ tập cùng nhau là để được vui vẻ, ai ngờ lại thành như vậy.

Tuy không biết Trạm Dực dính phải chuyện gì, có điều Thẩm Hạ Lan cứ cảm thấy có liên quan tới cô và Diệp Ân Tuấn, cũng không biết có phải là do cô nghĩ nhiều hay không.

“Được rồi, không nói đến chúng tôi nữa, Hạ Lan và Ân Tuấn vừa ra ngoài du lịch trở về, chúng ta nói ít chuyện vui đi.”

An Nhiên vội khuấy động bầu không khí.

Tiêu Niệm Vi và Bạch Tử Đồng cũng mỉm cười, nói: “Chúng tôi là muốn biết, hai người ra ngoài du lịch, ngoài bắt Diệp Ân Tuấn nam giả nữ ra còn làm gì nữa?”

Thẩm Hạ Lan bỗng có hơi xấu hổ.

“Việc gì phải nói cho ba người chứ?’

“Yo, xấu hổ rồi kìa!”

Tiêu Niệm Vi cười nói: “Tớ nhớ Sếp Diệp buộc ga rô rồi, bây giờ có thể dùng rồi sao?”

“Hình như nghe nói có thể rồi.”

Bạch Tử Đồng hờ hững nói một câu.

Mặt của Thẩm Hạ Lan càng cháy rực.

“Hai người có thể đừng như vậy không? Thật là lưu manh!”

“Aiya, sao lại nói là lưu manh chứ?”

Tiêu Niệm Vi nói rồi thì dựa vào bên cạnh Thẩm Hạ Lan, len lén hỏi: “Vấn đề lưu manh thật sự thì phải là size của anh Diệp nhà cậu bao nhiêu? Thể lực như nào? Sức duy trì thế nào?”

Thẩm Hạ Lan có hơi hối hận khi gọi Tiêu Niệm Vi đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK