Ánh mắt của cậu bé vô cùng kiên định, khiến cho lời Thẩm Hạ Lan muốn nói đều bị chặn lại.
Diệp Minh Triết cúi người trước Thẩm Hạ Lan rồi xoay người chạy về phía bên kia.
Bước chân của cậu bé kiên định, nhất thời khiến Thẩm Hạ Lan đỏ hoe mắt.
Diệp Tranh tưởng Thẩm Hạ Lan lo lắng, vội nói: “Mẹ, mẹ yên tâm đi, ba cũng ở đây, Minh Triết sẽ không có chuyện.”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Tranh, không biết nên nói tâm trạng băn khoăn hiện nay của mình như nào với cậu bé.
Hai người được nhân viên cảnh vụ của Trạm Dực đưa về chỗ của ông cụ Tiêu.
Ông cụ Tiêu cũng đã nhận được tin tức, thấy Thẩm Hạ Lan bình an quay về, lúc này mới thở phào: “Như nào rồi? Vẫn ổn chứ? Minh Triết đâu? Nghê Nghê đâu?”
Nghê Nghê ở chỗ Hoắc Chấn Hiên, Thẩm Hạ Lan ngược lại không lo lắng gì.
Hồ Ngọc Duyên vỗ vai của cô nói: “Có cần Tống Dật Hiên qua giúp đỡ không?
“Không cần, Ân Tuấn có thể xử lý, em chỉ là hơi đè nén.”
Thẩm Hạ Lan miễn cưỡng mỉm cười, sau đó đi về phòng của mình.
Diệp Tranh được ông cụ Tiêu gọi tới, hai ông cháu không biết đang nói gì, cảm xúc của ông cụ Tiêu lại tốt lên rất nhiều.
Thẩm Hạ Lan mở điện thoại ra, muốn hỏi xem Diệp Ân Tuấn như nào rồi, cuối cùng vẫn để điện thoại xuống.
Là ai?
Ai có thể ở dưới mí mắt của bọn họ không chút tiếng động lắp bom hẹn giờ trên xe?
Người làm trong nhà đã nghỉ lễ rồi, lẽ nào là lắp đặt trước đó?
Là người của Vu Phong sao?
Không phải là nói năm mới động thủ sao? Sao lại làm trước?
Một chuỗi vấn đề xuất hiện ở trong đầu Thẩm Hạ Lan, khiến cô không thể hiểu được.
Thẩm Hạ Lan đột nhiên nghĩ đến camera trong nhà.
Trong camera liệu có hình ảnh này không?
Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan đứng bật dậy, nhưng khi đi đến cửa thì lại dừng lại.
Nếu vấn đề cô cũng có thể nghĩ đến, đối phương sao có thể không nghĩ đến chứ?
Bây giờ cô vội vội vàng vàng chạy về nhà tổ nhà họ Diệp, không chừng có người hoặc có cái bẫy gì đó đang đợi cô đó.
Nếu cô xảy ra chuyện gì nữa, Diệp Ân Tuấn, Diệp Minh Triết và tụi nhỏ phải làm sao?
Cũng có khả năng, cô sẽ trở thành đối tượng dùng để uy hiếp bọn họ, vậy thì càng mất nhiều hơn được.
Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan đã dừng bước.
Phải làm sao đây?
Cô băn khoăn một lúc thì nghe thấy điện thoại của mình đổ chuông.
Thẩm Hạ Lan liếc nhìn, là Diệp Minh Triết gọi tới.
Trái tim của cô kêu lộp bộp, vội vàng nghe máy.
“Minh Triết, xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Thẩm Hạ Lan cũng không có nhận ra giọng nói của mình đang run rẩy.