Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Ân Tuấn lại thấp giọng nói: “Em có còn nhớ rõ không, từng có người nói là Vu Phong sẽ ra tay với chúng ta vào đêm giao thừa, nhưng mà ngày hôm nay đã là mùng một năm mới rồi, thế mà cậu ta vẫn còn chưa ra tay.”

“Sao lại không ra tay được chứ, Tranh mất tích, Khương Hiểu bị bắn, chẳng lẽ không phải là do cậu ta làm hả? Nhưng mà không ra tay với em thì cũng có điểm kỳ quái đó.”

Lông mày của Thẩm Hạ Lan cũng nhíu lại.

Cô đột nhiên nhớ tới Tiêu Nguyệt.

Tiêu Nguyệt đột nhiên trở về đây, có khi nào có liên quan tới Vu Phong không vậy?

Vu Phong là người hận không thể giết chết cô, ba lần bốn lượt nhằm vào cô, đương nhiên sẽ không hủy bỏ nhiệm vụ ám sát lần này, trừ phi gặp phải chuyện gì đó làm cho anh ta không thể không hủy bỏ vụ ám sát lần này.

Sẽ là cái gì đây?

Có liên quan tới Tiêu Nguyệt không?

Tiêu Nguyệt đột nhiên một mình tới Hải Thành làm cái gì?

Có mấy dấu chấm hỏi liên tiếp xuất hiện ở trong đầu của Thẩm Hạ Lan, nhưng mà lại không thể tìm được câu trả lời và đáp án hợp lý.

“Ngày hôm qua Tiêu Nguyệt đi đâu vậy, Phi có báo cáo chưa?”

Vấn đề của Thẩm Hạ Lan làm sắc mặt của Diệp Ân Tuấn có hơi trầm xuống.

“Sao vậy?”

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy sắc mặt của Diệp Ân Tuấn không tốt, trong lòng cô không khỏi siết chặt.

Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói: “Phi để mất dấu rồi.”

“Mất dấu hả?”

Thẩm Hạ Lan hết sức kinh ngạc.

Thân thủ của Phi coi như không tệ, cho đến bây giờ cũng chưa từng xuất hiện vấn đề gì, làm sao có thể bị mất dấu chứ?

Bị Tiêu Nguyệt phát hiện hả?

Những vấn đề liên tiếp làm cho Thẩm Hạ Lan không hiểu ra làm sao.

Diệp Minh Triết đang cúi đầu chơi điện thoại.

Diệp Tranh thấy sắc mặt của cậu bé đã tốt hơn nhiều, biết là tối qua cậu bé có thể ngủ.

Nói cho cùng, Diệp Minh Triết vẫn là do áp lực quá lớn.

Hai người một người chơi điện thoại một người xem sách y, vô cùng yên tĩnh.

Thẩm Hạ Lan cũng không hỏi, sợ là hỏi nhiều quá, có trẻ con ở đây không tốt cho lắm.

Lúc xe chạy đến cửa nhà Trạm Dực, Thẩm Hạ Lan phát hiện người ở đây nhiều hơn trước kia.

Sắc mặt của Diệp Ân Tuấn hơi ngẩn ra, sau đó dẫn bọn nhỏ xuống xe.

“Xin lỗi thủ trưởng, chúng tôi không thể để mọi người vào được, đây là mệnh lệnh của cấp trên.”

Người canh gác ngăn bọn họ lại lúc mà Diệp Ân Tuấn định đi vào.

Sắc mặt của Diệp Ân Tuấn có chút khó coi.

“Có biết tôi là ai không, dám cản tôi?”

“Thủ trưởng, tôi xin lỗi, tôi biết anh là ai, nhưng mà bây giờ nơi này thuộc về khu vực bị kiểm soát, bất cứ ai cũng không thể vào trong.”

Lính canh rất khó xử.

Thẩm Hạ Lan cau mày nói: “Con gái của chúng tôi đang ở bên trong, tôi có thể đưa con bé về nhà được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK