Phương Nguyên có được tướng mạo của Vu Phong, như vậy mới có thể tập trung vào việc lấy mẫu DNA của Vu Phong, sau đó những gì chúng ta muốn biết có thể dễ dàng giải quyết rồi.”
Diệp Ân Tuấn nghe Thẩm Hạ Lan phân tích như vậy, nhưng anh không quá vui.
"Sao vậy? Em nói sai sao?"
Thấy anh không đồng ý với mình, Thẩm Hạ Lan không khỏi nhỏ một câu.
Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói: "Điều em nói đều là đúng, nhưng bây giờ có một câu hỏi rất thực tế, đó là Phương Nguyên rốt cuộc có muốn giúp chúng ta không?"
"Ý gì?"
Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy có chút ngây ngốc. Cô bỏ lỡ thông tin nào trong lúc bị trúng sâu độc sao?
Diệp Ân Tuấn nhìn thấy vẻ mặt ngây ngốc của Thẩm Hạ Lan, đột nhiên cảm thấy cô của lúc này có một vẻ ngơ ngơ rất đáng yêu.
Anh cười nói: "Em không nhận ra rằng Phương Nguyên kể từ khi về nước thì không liên lạc gì với chúng ta rồi sao?"
"Có lẽ anh ta đang bận"
Bị Diệp Ân Tuấn nhắc nhở như vậy, Thẩm Hạ Lan mới nhớ ra, ngoại trừ mình chủ động đi tìm Phương Nguyên ra, thì Phương Nguyên bây giờ dường như chưa bao giờ thật sự chủ động tìm mình, lúc trước anh ta còn mong muốn cho mình biết mối quan hệ với anh ta, chắc là cũng vì để giúp anh ta chuẩn bị cho việc chiếm đoạt quyền lực, nhưng bây giờ Phương Nguyên sau khi báo thù cho Thành Lâm xong thì không có chút tin tức nào cả.
Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày. "Có phải anh có tin tức gì về Phương Nguyên không?"
"Không có, nhưng anh đoán là dì Tiêu Nguyệt của em đã giúp đỡ một chút sau lưng, vì vậy mà Phương Nguyên mới an ổn và không vội vàng nhờ chúng ta giúp đỡ như vậy. Một khi con người vướng vào quyền lợi, cậu ta bây giờ cũng đang trong tình huống quân địch trước sau, thật sự không thể chắc chắn cậu ta sẽ giúp chúng ta việc này.”
Diệp Ân Tuấn nhàn nhạt nói, anh không nói ra nguyên nhân sâu xa, dù sao thì anh cũng không muốn Thẩm Hạ Lan nhúng tay vào quá nhiều chuyện chính trị của nước T.
Thẩm Hạ Lan nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy, mặc dù rất muốn bác bỏ, nhưng sau khi trải qua chuyện của ba mẹ nhà họ Thẩm, cô đã không còn dám trông đợi vào nhân tính nữa rồi, nhất là khi Phương Nguyên đang ở trong vòng xoáy chính trị như vậy, nếu như nói anh ta không suy nghĩ gì đến những nhân tố khác, thì Thẩm Hạ Lan không tin đầu.
Thấy Thẩm Hạ Lan có chút rối rắm, Diệp Ân Tuấn vội vàng nói: "Được rồi, muốn biết được tin tức này cũng không khó, cùng lắm là anh chủ động đi tìm Phương Nguyên, trao đổi lợi ích là được."
"Không muốn." Thẩm Hạ Lan vội vàng lắc đầu.
"Vu Phong có phải là con ruột của Vu Linh hay không thì không liên quan gì nhiều đến chúng ta cả, bất kể là phải hay không, thì Vụ Phong vẫn là kẻ thù không đội trời
chung của chúng ta, nếu có thể lấy được mẫu thử thì chỉ là làm cho chúng ta càng rõ ràng sự tình hơn mà thôi, không có sự giám định này thì nó vẫn không cản trở mối quan hệ thù địch của chúng ta với anh ta, dù sao ngay cả khi chúng ta có biết anh ta là con ruột của Vu Linh đi nữa, thì mâu thuẫn giữa chúng ta cũng không thể hoá giải. Vì
một người không liên quan mà lấy lợi ích của mình ra trao đổi với Phương Nguyên, em cảm thấy không đáng."