Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Ân Tuấn đó, rõ ràng là muốn thả cô ta rời đi để gọi cứu binh, lại còn uy hiếp cô ta nói rằng phải tìm được chứng cứ chính minh trong sạch gì gì đó, hành cô ta còn một hơi thở, bây giờ còn phải chạy tới cứu mạng hai vị thần bọn họ.

Trần Oánh Oánh cô ta sao lại số khổ mà dây vào đôi ba con hồ ly như này chứ?

Điều đáng hận nhất là mình đau lòng thì thôi đi, còn phải tốn tiền nữa!

Giờ đã là lúc nào rồi?

Diệp Nghê Nghê đó vậy mà còn nhớ tới bữa ăn!

Ông trời ơi, cô ta thật sự sắp điên rồi.

Mắt của Trần Oánh Oánh có hơi đỏ, hằn học nói: “Hôm nay không xử hết những lính đánh thuê này cho tôi, các người cũng không cần làm rồi!”

“Rõ!”

Hơn 20 người thủ hạ mặc quần áo một màu, đồng thanh đáp lại.

“Tiến vào chiến trường.”

Trần Oánh Oánh hạ lệnh, hơn 20 người nhanh chóng đi vào.

Bởi vì có sự tham gia của bọn họ, cục diện đã xảy ra thay đổi rất lớn.

Diệp Ân Tuấn không nói hai lời, trực tiếp nhảy ra ngoài cửa sổ đi vòng qua về phía Thẩm Hạ Lan.

Diệp Nghê Nghê nhìn thấy mình bị ba vô tình vứt lại như vậy thì không khỏi nghẹn ngào nói: “Sớm biết vậy mình nên làm một cô bé ngoan không phải được rồi sao? Ngày ngày ăn uống không thích sao? Việc gì muốn lộ ra thực lực của mình chứ? Sau này ba sẽ không chiều mình nữa. Hu hu, mình đáng thương quá.”

Nói xong cô bé cảm thấy mình thật sự đủ đáng thương, sau đó cầm súng bắn tỉa bắn những lính đánh thuê ở trước mắt.

“Cho các người phá hỏng hình tượng thiên sứ của tôi! Tôi đánh què chân chú!”

Vừa dứt lời, đạn đã xuyên qua chân trái của lính đánh thuê, người đó lập tức kêu lên rồi ngã ra sàn.

Diệp Nghê Nghê lại bắn trúng một người khác, thấp giọng nói: “Cho chú phá hoại hình tượng ham ăn của tôi này, tôi khiến chú sau này không cầm được đũa, xem chú ăn kiểu gì.”

Nói rồi, đạn đã xuyên qua lòng bàn tay của đối phương.

Diệp Nghê Nghê dù sao cũng là trẻ con, đạn bắn ra cũng không lấy mạng người. Điều này mang tới khó khăn rất lớn cho đám Trần Oánh Oánh, dù sao lính đánh thuê không chết thì sẽ bắn trả bất cứ lúc nào.

“Đội trưởng Trần, tay bắn tỉa này là đối phương phái tới nhỉ?”

Có đội viên quả thật có hơi buồn bực, mở miệng phàn nàn.

Trần Oánh Oánh cũng có hơi tức.

“Tôi đâu có biết? Mau kết thúc chiến đấu, thu dọn chiến trường! Mẹ kiếp! Tay bắn tỉa này là ai? Bà đây mà biết sẽ phải lột da của người đó!”

Lời này vào vài phút sau thì bị vả mặt.

Bởi vì Diệp Nghê Nghê lau khẩu súng bắn tỉa, rất là vô tội nói: “Người ta còn là một đứa trẻ, cô bé 5 tuổi, chuyện tàn nhẫn như giết người sao thích hợp để cháu làm chứ? Cháu có thể giúp mọi người đánh bị thương bọn họ thì đã rất giỏi rồi. Ờm, dì có nên khao cháu ăn chút gì đó ngon ngon không?”

Khóe miệng của Trần Oánh Oánh giật giật.

Cô ta muốn về nhà!

Cô ta nhớ mẹ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK