Diệp Minh Triết lắc đầu ngồi xuống.
Diệp Ân Tuấn ngồi xuống bên cạnh Thẩm Hạ Lan, nhìn mặt bàn đầy món ăn ngon, anh nói: “Ăn nhiều một chút đi, hai ngày nay em hao phí sức lực rất nhiều, phải bồi bổ thêm.”
Nói xong, anh gắp một miếng thịt gà cho Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan sắp bị chọc giận đến chết rồi.
Cô hao phí thể lực là do lỗi của ai vậy hả?
Thẩm Hạ Lan trừng mắt liếc nhìn anh một cái, dáng vẻ hờn dỗi đó làm Diệp Ân Tuấn hận không thể muốn bổ nhào về phía cô một lần nữa.
“Khụ khụ, chú ý một chút đi, có trẻ vị thành niên ở đây đó.”
Diệp Minh Triết không muốn nhìn nữa.
Sau khi đến đây, cậu bé mới phát hiện lão Diệp thật sự rất vô liêm sỉ.
Ngày nào cũng chiếm lấy mẹ thì không nói, làm chuyện gì cũng ước tất cả mọi người đều biết.
Rốt cuộc là sao lão Diệp lại có thể vô liêm sỉ như thế?
Chẳng lẽ bởi vì đã kiềm chế quanh năm suốt tháng, cho nên mới đột nhiên bùng phát?
Thật là đáng sợ.
Diệp Minh Triết run rẩy cả người, dáng vẻ nổi da gà làm cho Thẩm Hạ Lan không có mặt mũi ăn cơm.
“Ngậm miệng lại, ăn đồ ăn của anh đi kìa.”
Thẩm Hạ Lan trực tiếp gắp một miếng thịt nhét vào trong miệng của Diệp Ân Tuấn.
Diệp Ân Tuấn liếc mắt nhìn Diệp Minh Triết một chút, đối phương lạnh nhạt tiếp nhận ánh mắt của anh, đồng thời còn khinh bỉ nhìn anh một cái.
Cái thằng nhóc thối này!
Diệp Ân Tuấn lẩm bẩm trong lòng, nhưng mà vẫn ăn uống rất no say.
Diệp Nghê Nghê thì thật sự không quan tâm, cô bé cảm thấy như là mình mới bước đến thiên đường, ăn uống vui vẻ, có người nhà ở bên cạnh, quan trọng nhất là mọi người đều ở cùng một chỗ, không khí như thế này thật sự rất tốt.
Diệp Tranh nhìn thấy cô bé ăn miệng đầy dầu mỡ, vội vàng lấy khăn tay ra đưa tới.
“Ăn từ từ thôi, không có ai giành với em hết, cái đùi gà này cũng cho em nè.”
Diệp Tranh đưa cái đùi gà của mình cho Diệp Nghê Nghê.
“Cảm ơn anh Tranh.”
Diệp Nghê Nghê nở một nụ cười với Diệp Tranh bằng cái miệng đầy dầu mỡ.
Diệp Minh Triết ghét bỏ nói: “Diệp Nghê Nghê, tốt xấu gì em cũng là con gái nhà giàu, nhà họ Diệp không để em thiếu ăn thiếu uống, anh xin em lúc ăn cơm, em có thể ăn chậm nhai kĩ được không hả? Em nhìn bộ dạng như quỷ chết đói đầu thai của em đi kìa, tương lai có ai mà dám lấy em cơ chứ?”
“Anh ngậm miệng lại.”