CHƯƠNG 470: THÌ RA CÔ ĐÃ SỚM BIẾT
“Hạ Lan, tôi thật sự.
“Tôi đi tìm Tô Nam”
Thẩm Hạ Lan thấy dáng vẻ ấp a ấp úng của Bạch Tử Đồng thì đứng đậy muốn rời đi, nhưng Bạch Tử Đồng giữ cô lại.
“Cô đừng đi”
“Cô cũng là phụ nữ, Tử Đồng, cô cũng biết lúc tôi nhìn thấy những thứ đó thì có tâm trạng thể nào.
Tôi không muốn nói nhiều, con người của tôi không có ưu điểm gì, ưu điểm duy nhất là sự cổ chấp. Cho nên cô không nói với tôi cũng được, nhưng hy vọng cô đừng ngăn cản tôi đi tìm sự thật”
Thẩm Hạ Lan nói không nhanh không chậm làm cho Bạch Tử Đồng không phản bác được.
“Tôi thật sự không biết anh ta ở đâu, bởi vì chí có Tô Nam mới biết chỗ đó, nhưng tôi có thể đảm bảo với cô, Sếp Diệp thật sự không có chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng, cô tin tôi được không?”
“Đến lúc này thì tôi không tin ai cả, tôi chỉ tin vào mắt mình nhìn thấy, trừ khi hai người đưa tôi đi”
Thẩm Hạ Lan nói làm cho Bạch Tử Đồng lập tức im lặng.
“Cô không chờ được hai ngày nữa sao?”
“Cho dù là hai tiếng thì tôi cũng cảm thấy khó khăn, cô nói thử xem?”
Thẩm Hạ Lan không hề che giấu sự lo lăng của mình.
Bạch Tử Đồng nhìn cô, cuối cùng thở dài một hơi nói: “Tôi có thể đồng ý với cô gọi Tô Nam đến, cô có vấn đề gì thì có thể hỏi anh ấy, nhưng cô phải đồng ý với tôi, không được kích động. Cô cũng biết tình hình sức khỏe của cô không tốt lãm, không thế kích động quá mức, chúng tôi giấu cô cũng vì muốn tốt cho cô, cảng muốn tốt cho Sếp Diệp. Nhưng cô nói cũng đúng, anh ta là chồng của cô, cô có quyên lợi biết mọi chuyện. Tôi chỉ hy vọng cô có thế kiên cường. Nếu sức khỏe của cô không ổn định bởi vì chuyện này thì tôi nói thật tôi thật sự không quá chắc chân có thể khống chế được bệnh tình của cô”
“Tôi biết, tôi cũng hiểu, cho dù xảy ra hậu quả gì thì tôi sẽ không trách cô, tôi cũng không hối hận. Hiện tại tôi chỉ muốn biết chuyện của anh ấy, tôi không quan tâm đến chuyện khác”
Sự kiên quyết của Thẩm Hạ Lan làm cho Bạch Tử Đồng có chút nghẹn ngào.
“Cô ngồi xuống đi, tôi gọi cho Tô Nam”
Cuối cùng cô ta vẫn thỏa hiệp, nhưng tâm trạng của Bạch Tử Đồng vô cùng nặng nê Rốt cuộc bọn họ vân không có thể giấu đến cuối cùng, cũng không biết Thẩm Hạ Lan lấy được video này từ đâu.
Lúc Tô Nam nhận được điện thoại của Bạch Tử Đồng thì đang nghiên cứu số liệu, anh ta nghe thấy Bạch Tử Đồng nói mình đến đó một chuyến thì cũng không nghĩ nhiều “Chuyện gì vậy? Không thể đợi về nhà nói sao?”
Tô Nam đẩy cửa văn phòng ra, lúc anh ta nhìn thấy Thẩm Hạ Lan thì ngây ra một lúc “Mợ Diệp? Sao cô lại ở đây?”
Thấm Hạ Lan nhìn Tô Nam trước mắt thì nghĩ đến lời Tống Dật Hiên nói, cô không dám tin người như: vậy lại là người khống chế Diệp Ấn Tuấn Có lẽ giữa bọn họ có hiểu lâm?
Tô Nam thấy Thẩm Hạ Lan không nói lời nào, chỉ nhìn mình một cách sâu xa thì có chút khó hiểu, ánh mắt nhìn về phía Bạch Tử Đồng dò hỏi chuyện gì xảy ra Bạch Tử Đồng ho khan một tiếng nói: “Hạ Lan đã biết rồi, anh nói với cô ấy đi”
“Nói cái gì?”
Sắc mặt Tô Nam lập tức trâm xuống.
Thấm Hạ Lan đã nhìn thấy một số điều trong mặt Tô Nam, hiện tại cô thấy anh ta như vậy thì mở video trong điện thoại đưa đến trước mặt anh ta, thấp giọng nói: “Tôi muốn biết anh ấy ở đâu, hơn nữa tôi muốn lập tức nhìn thấy anh ấy”
Cô nói vô cùng khí phách làm cho Tô Nam nhíu mày lại “Đó là gì? Có liên quan gì đến tôi? Mợ Diệp, cậu Diệp xảy ra chuyện gì sao?”
Sự bình tĩnh của Tô Nam thật sự năm ngoài dự đoán của Thẩm Hạ Lan €ô đứng lên, lạnh lùng nói: “Cậu Tô, tôi nế mặt anh là anh em của chồng tôi nên thật lòng muốn hỏi anh, tôi cũng cảm thấy anh sẽ không làm chuyện gì không tốt với anh ấy, có lẽ có một sự hiểu lâm mà tôi không biết. Nhưng nếu anh thật sự tiếp tục giấu tôi đến cùng thì tôi không ngại tự mình điều tra vị trí của anh ấy. Nếu tôi có thể lấy được video này thì cũng sẽ có cách biết được vị trí chính xác. Tôi không đến nghe anh nói dõi, tôi chỉ muốn lập tức, lập tức nhìn thấy chồng của tôi!”
Tô Nam đã gặp qua rất nhiều loại người, anh ta vân luôn cho ráng Thẩm Hạ Lan là người phụ nữ yếu đuối, hiện tại anh ta thấy cô như vậy thì không khỏi nhìn cô với ánh mät khác.
” Mợ Diệp, cô đang uy hiếp tôi sao?”
“Nếu anh cảm thấy như vậy thì chính là như thế Thẩm Hạ Lan không hề nhượng bộ.
Tô Nam lại cười nói: “Chí với cô? Cô cảm thấy cô có thể uy hiếp được tôi?”
“Tôi không uy hiếp được anh, nhưng nếu tôi nói cho anh biết, tôi là người đứng đầu Ám Dạ, tôi có thế dùng điều này uy hiếp người ở Đế Đô hay không? Tôi biết cậu Tô và tư lệnh chiến khu đặc biệt nào đó có quan hệ rất tốt, nhưng nếu Đế Đô ra lệnh thì chỉ sợ cho dù chiến khu đặc biệt nào cũng phải nể mặt Đế Đô đúng không? Đúng lúc tôi cũng quen biết với cậu Mặc”
Thẩm Hạ Lan đánh con át chủ bài của mình Säc mặt Tô Nam có chút khó coi Tô Nam biết rõ thân phận của Mặc Trì, đừng nói đến Trạm Dực trong chiến khu đặc biệt, có lẽ ai cũng phải nể mặt Mặc Trì, huống hồ Thẩm Hạ Lan lại là người đứng đâu Ám Dạ?
Tô Nam không nghĩ tới điều này.
“Chí vì một chút chuyện riêng của phụ nữ mả cô muốn dùng Ám Dạ sao? Thấm Hạ Lan, cô vốn không xứng làm người đứng đầu Ám Dạ?!”
“Tôi có xứng hay không là chuyện của tôi, ít nhất hiện tại tôi quản lý Ám Dạ. Nhưng nếu cậu Tô vân không chịu đưa tôi đi thì tỏi thật sự xin lỗi”
Thấm Hạ Lan chưa từng kiên trì và dứt khoát như vậy làm cho Tô Nam cau mày lại Bạch Tử Đồng thở dài một tiếng nói: “Đã đến lúc này, cho dù nói thế nào thì em cảm thấy chúng ta giấu giếm lâu rồi. Tô Nam, em biết anh để ý đến tình cảm anh em, nhưng bọn họ là vợ chông! Cho dù hiện tại Diệp Ân Tuấn nghĩ như thế nào, hơn nữa còn ảnh hưởng đến sức khỏe của Hạ Lan, chẳng lẽ anh cảm thấy cô lo lăng chờ đợi như vậy là có lợi cho bệnh tình sao? Nếu Diệp Ân Tuấn bình an trở lại nhìn thấy vợ mình như thể, anh cho rằng anh ta có tâm trạng gì?”
“Em cũng đồng ý cho cô ấy biết? Để cô ẩy đi sao? Em cũng biết hiện tại tình hình sức khỏe của cô ấy không thể chịu bất cứ kích động nào”
Tô Nam cảm thấy Bạch Tử Đồng hành động theo cảm tính.
Trước kia Bạch Tử Đồng không như vậy, chuyện gì đã xảy ra vậy?
Bạch Tử Đồng lại thấp giọng nói: “Vậy anh nói sự thật cho cô ấy đi! Để cô ãy biết rõ rồi yên tâm chờ đợi cũng tốt hơn bây giờ. Nếu Hạ Lan không biết gì cả, chúng ta giấu đến cùng thì thôi, hiện tại cô ấy đã biết, anh cảm thấy cô ấy có thể kiềm chế sao?”
Tô Nam thấy Bạch Tử Đồng có chút tức giận thì càng nhíu chặt mày lại “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy trái tim mình siết chặt lại, cảm giác làm cho người ta không khỏi run lên, giống như hàng nghìn con kiến không ngừng gặm căn trên người Tô Nam im lặng một hồi lâu, cuối cùng cũng mở miệng.
“Cô còn nhớ bà cụ nhà họ Hoäc không?”
“Tôi nhớ, chuyện này có liên quan đến đến nhà họ Hoäc sao?”
Thấm Hạ Lan vô cùng nhạy cảm, cô vừa nghe đến nhà họ Hoäc thì cả người có chút không ổn định.
Tô Nam lắc đầu nói: “Không liên quan đến nhà họ Hoäc nhưng cũng có chút liên quan. Bà cụ nhà họ Hoäc không phải bị bệnh nên mới ra ngoài dưỡng bệnh”
“Tôi biết, Dư Khinh Hồng cho bà ta dùng ma túy”
Tô Nam nghe Thẩm Hạ Lan nói như vậy thì cả người ngây ra một lúc.
“Cô biết? Hoäc Chấn Đình nói với cô sao?”
“Nói chính xác là tôi nói cho cậu Hoäc. Sao vậy?”
Thấm Hạ Lan cảm thấy chuyện này không hề liên quan đến Diệp Ân Tuấn đúng không?
Tô Nam ngây ra một lúc.
Là cô nói cho Hoäc Chẩn Đình?
Nói cách khác lúc Hoäc Chấn Đình tìm anh ta hỏi tình trạng sức khỏe của bà cụ Hoäc thì Thẩm Hạ Lan đã biết chuyện này?
Anh ta không khỏi có chút giật mình, nhưng anh ta nghĩ đến thân phận của Thẩm Hạ Lan thì hiểu ra được.
“Thì ra cô đã sớm biết, vậy tôi nói thẳng. Cô biết chuyện Diệp Ân Tuấn đến câu lạc bộ Hoàng Quan không?”
“Sau đó tôi có nghe nói”
Thẩm Hạ Lan vần luôn nghỉ ngờ chuyện này, nhưng lại tìm không thấy đáp án chính xác, cô nói Tống Đình đi dò hỏi ở cục cảnh sát, nhưng bên cục cảnh sát không hề đưa ra một đáp án chính xác nào liên quan đến cái chết của Tiểu Vy.
Hiện tại Thấm Hạn Lam nghe Tô Nam chủ động nói đến chuyện câu lạc bộ Hoàng Quan thì không khỏi ngây ra một lúc.
Tô Nam thấp giọng nói: “Ân Tuấn đến câu lạc bộ Hoàng Quan uống rượu, nhưng Tiểu Vy là người phục vụ vân luôn bảo quản rượu vang cho anh ta lại rót rượu chứa thứ kia giống như bà cụ Hoäc cho Ấn Tuấn, cho nên cơ thể của Ân Tuấn xảy ra vấn đề, chúng tôi muốn điều tra người đứng sau là ai, không biết vì sao Tiểu Vy lại chết đột ngột như thế, cái chết rất kỳ lạ, chết vì dùng ma túy quá liều. Tôi đã kiểm tra qua, có người giết Tiểu Vy trước, sau đó tiêm ma túy vào”
Thẩm Hạ Lan nghe Tô Nam nói thì đầu óc muốn nổ tung “Anh nói cái gì? Anh nói Ấn Tuấn..”
“Phải! Đây là nguyên nhân anh ta rời khỏi Hải Thành. Mặc dù anh ta biết lúc đó cô và bọn nhỏ cân được bảo vệ, biết mọi người có thể sẽ gặp nguy hiểm, nhưng anh ta không quan tâm được nhiều như thế.
Nếu Hải Thành truyền tin tức anh ta dùng ma túy thì toàn bộ nhà họ Diệp, thậm chí các cô cũng sẽ gặp phiền phức. Cho nên tôi khuyên anh ta rời khỏi Hải Thành, sau đó đến một nơi bí mật cai nghiệm, anh ta uống rượu vang đỏ không nhiều lãm, nhưng ma túy và rượu vang đỏ kết hợp, độc tính mạnh cực kì, đây là loại ma túy mới nhất, tôi không chác chân có thế cai triệt để, cho nên chí có thể cho người thay máu anh ta môi ngày. Cô nhìn thấy video kia là lúc độc tính tái phát và quá trình thay máu. Ở bên ngoài không hề có chỏ nào điều dưỡng an toàn, vì thể tôi đưa anh ta đến một chiến khu đặc biệt bí mật trên đảo hoang. Vì anh ta sợ cô lo lảng nên tắt điện thoại, tôi cũng cho người của mình không được phép nói tình hình của cô cho anh ta biết, bởi vì nếu kết thúc cai nghiện thì cả đời này của anh ta sẽ bị phá hủy”
Mỗi câu nói của Tô Nam giống như con dao găm đâm từng nhát trong lòng Thấm Hạ Lan.
Khó trách Tô Nam vân luôn không chịu nói, khó trách Diệp Ân Tuấn bị nhốt ở đó còn có thể gọi video cho mình, còn có thể gọi cho Lam Tử Thất, khó trách anh gây ốm như vậy, còn nói mình ăn uống không tốt.
Thì ra đây mới là sự thật!
Thẩm Hạ Lan cảm thấy tay chân của mình lạnh lẽo.
Cô đột nhiên mất hết sức lực, ngồi xuống ghế sô pha “Hạ Lan, cạu không sao chứ?”
Bạch Tử Đồng vân luôn chú ý cô, cô ta thấy cô như vậy thì không khỏi có chút lo lắng.
Thẩm Hạ Lan lại lắc đầu, nhìn Tô Nam hỏi: “Đây là ý của anh ấy sao? Anh ấy không cho anh nói với tôi, anh ấy nói anh giấu chúng tôi sao?”
“Phải!”
Tô Nam nói làm cho Thẩm Hạ Lan không nhịn được rơi nước mặt.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, cô làm vợ nhưng đến bây giờ mới biết!