Thanh Loan lại ngây ra một lúc.
"Anh? Là người của đại ca Diệp?"
"Không giống sao?"
Lăng Thiên Vũ vẫn mỉm cười, nhưng đáy mắt đã không còn tình dục.
Thanh Loan lại có chút kinh ngạc, người đàn ông có thể nhanh chóng điều tiết cảm xúc của mình như thế khiến cô ta cảm thấy có chút đáng sợ.
Vừa rồi Lăng Thiên Vũ cứ như người đàn ông thô lỗ điên cuồng, nhưng mà dáng vẻ trầm ổn bây giờ lại khiến người ta cảm thấy có chút áp bách.
Rốt cuộc người đàn ông này có thân phận gì?
Thanh Loan còn chưa hỏi, Thẩm Hạ Lan đã mở miệng.
"Lăng Thiên Vũ, chừng nào thì anh sẽ rời khỏi nơi này?"
"Sau khi bữa tiệc kết thúc sẽ đi."
Thẩm Hạ Lan vạch trần thân phận của anh ta trước mặt Thanh Loan, nhưng Lăng Thiên Vũ lại không có cảm giác gì, trái lại Thanh Loan không khỏi kinh ngạc.
"Anh là Lăng Thiên Vũ? Vậy người đàn ông đeo mặt nạ kia là ai?"
Thẩm Hạ Lan lập tức ngây người.
Thanh Loan không biết thân phận Lăng Thiên Vũ?
Cô tưởng hai người bọn họ nhiệt tình như vậy đi vào là quen nhau.
Ý thức được điểm này, Thẩm Hạ Lan xin lỗi nói: "Thật xin lỗi, tôi không biết..."
"Không sao."
Lăng Thiên Vũ cười cưng chiều với Thẩm Hạ Lan, sau đó mới nhìn Thanh Loan, gằn từng chữ: "Tôi là Lăng Thiên Vũ, nên tất nhiên người mang mặt nạ kia là trợ lý của tôi Lăng Duy."
"Nhưng mà mọi người đều cho rằng anh ta mới là cậu chủ nhà họ Lăng."
"Đó là ý của tôi, tiện cho tôi làm việc."
Lăng Thiên Vũ không hề giấu diếm.
Sắc mặt Thanh Loan hơi nặng nề.
"Tôi đã biết bí mật của anh, anh định đối với tôi như thế nào?"
"Cô cảm thấy thế nào?"
Lăng Thiên Vũ nhìn về phía Thanh Loan, ánh mắt mang theo ý cười, nhưng cũng mang theo áp lực bức người.
Thanh Loan không đoán ra rốt cuộc người đàn ông này nghĩ như thế nào, đành thấp giọng nói: "Tôi sẽ không nói ra bí mật này."
"Nói miệng không bằng chứng, nhiều năm sống trong cung đình như vậy chẳng lẽ còn chưa dạy cho Ngũ công chúa cái gì gọi là người đời không đáng tin sao?"
"Vậy anh muốn giết tôi sao?"
Thanh Loan có chút phẫn nộ.
Cô ta lại có thể nhận nhầm Lăng Thiên Vũ như mọi người, nếu người trước mắt mới thật sự là Lăng Thiên Vũ, vậy tất nhiên cô ta không thể thực hiện kế hoạch trước đó, huống hồ, bây giờ Thẩm Hạ Lan còn ở bên cạnh, dù cô ta phóng túng thật hay chỉ là kế hoạch thì cũng phải từ bỏ rồi.
Nhưng mà nhìn Lăng Thiên Vũ có vẻ cũng không định buông tha cô ta.
Vậy phải làm thế nào?
Thanh Loan đang nghĩ ngợi, đã nghe Lăng Thiên Vũ nói: "Hay cô làm người phụ nữ của tôi đi, tôi khá yên tâm về người phụ nữ của mình."
"Lăng Thiên Vũ!"
Thanh Loan cũng không biết là giận hay là thế nào, sắc mặt lập tức đỏ lên, càng có vẻ tức giận.