Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Hạ Lan nâng mắt nhìn qua, liền nhìn thấy Hồ Ngọc Duyên đứng ở nơi đó, giống như là bị phong ấn.

Cô nói với Diệp Ân Tuấn mấy câu, sau đó liền đi đến bên cạnh Hồ Ngọc Duyên.

“Sao vậy, không phải nói là muốn đi vệ sinh hả, tại sao lại đứng ở chỗ này?”

Lúc này, Hồ Ngọc Duyên mới như lấy lại tinh thần, sắc mặt khó coi muốn chết đi được.

“Là Tống Dật Hiên.”

Hồ Ngọc Duyên cảm thấy không cần phải giấu diếm Thẩm Hạ Lan, huống hồ gì cô cũng hi vọng Thẩm Hạ Lan có thể giúp đỡ mình.

Mặc dù có chút mạnh mẽ, cũng là theo đuổi Tống Dật Hiên, nhưng mà có một số việc cô thật sự không thể bước qua được.

Lông mày của Thẩm Hạ Lan cũng nhíu lại.

Tống Dật Hiên đến đây làm gì?

Cô không khỏi nhớ đến Lưu Mai gọi điện thoại cho Tống Dật Hiên.

Không phải là anh đến đây để gặp Lưu Mai đó chứ?

Trong mắt của Thẩm Hạ Lan lướt qua một tia lạnh lùng.

Nếu như Tống Dật Hiên còn không biết tốt xấu, cô không ngại đánh cho người đàn ông này một trận.

“Chị chờ một lát.”

Thẩm Hạ Lan đi trở về bên cạnh Diệp Ân Tuấn, thấp giọng nói: “Anh có đổi phòng bao ở cái phòng kế bên phòng 202 được không?”

Mặc dù Diệp Ân Tuấn không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng mà Thẩm Hạ Lan đã nói như vậy, cảm xúc của Hồ Ngọc Duyên lại không tốt, anh suy nghĩ rồi nói: “Để anh gọi điện thoại thử một chút.”

“Được.”

Thẩm Hạ Lan biết là dựa vào bản lĩnh của Diệp Ân Tuấn, muốn đổi một căn phòng cũng không phải là chuyện gì khó.

Quả nhiên là trôi qua không tới mấy phút, Diệp Ân Tuấn nói là xong rồi.

Thẩm Hạ Lan kéo Hồ Ngọc Duyên đi vào căn phòng sát vách.

Ba người vừa mới ngồi xuống liền nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Tống Dật Hiên truyền đến.

“Có lời gì mà nhất thiết phải nói ở trước mặt của tôi?”

“Dật Hiên, mẹ nghe nói con bị tai nạn giao thông, sao rồi, con đã khỏe hơn chút nào chưa?”

Lúc giọng nói của Lưu Mai vang lên, Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đều rất kinh ngạc.

Thật sự là Lưu Mai.

Sắc mặt của Diệp Ân Tuấn chìm xuống mấy phần.

Thẩm Hạ Lan ra hiệu cho anh bình tĩnh, đừng nóng vội.

Tay của Hồ Ngọc Duyên nắm chặt lại với nhau, trên mặt vô cùng căng thẳng.

Lưu Mai là nút thắt của Tống Dật Hiên, lúc Tống Dật Hiên bị đả kích ra nước ngoài du lịch, chắc là anh cũng hi vọng có thể gặp được Lưu Mai đúng không?

Đáng tiếc là anh ta không gặp được, chỉ có thể trở về.

Bây giờ Lưu Mai gọi điện thoại cho anh ta còn hẹn gặp mặt ở đây, thế mà Tống Dật Hiên lại không nói với cô một lời nào.

Mặc dù biết mình với anh ta không phải là đến với nhau vì tình yêu, nhưng mà Hồ Ngọc Duyên vẫn vô cùng đau lòng.

Giọng nói của Tống Dật Hiên mang theo một tia trào phúng.

“Tôi có khỏe hay không, bà không có mắt à? Không nhìn thấy?”

Lời nói này làm Lưu Mai sững người một lúc.

Trong trí nhớ của bà ta, cho đến bây giờ Tống Dật Hiên chưa từng nói chuyện với mình như thế, giọng điệu nói chuyện giống với Tống Hải Đình, tại sao lại dùng ở trên người của bà ta vậy chứ?

Lưu Mai nhíu mày một chút rồi nói: “Dật Hiên, con có thái độ gì vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK