Thẩm Hạ Lan cảm thấy trạng thái của mình hôm nay chỉ có mỗi ngơ ngác, sao cô không hiểu những gì Diệp Ân Tuấn nói? Như thể vô cùng thích Thẩm Hạ Lan lúc này, nụ cười của Diệp Ân Tuấn càng trở nên dịu dàng hơn.
“Sáng nay Lam Tử Thất và Tống Đình đã đến ủy ban để đăng ký kết hôn, nếu chúng ta tới kịp, có khi còn được dự”
“Trời đất!” Thẩm Hạ Lan đứng phắt dậy, cô quên mất là mình đang ở trong xe, đầu cô cộc vào xe, đau đớn làm cô muốn nghiến răng. Diệp Nghê Nghê cũng cảm thấy đầu mình hơi đau.
Cô bé vội vàng nhảy ra khỏi vòng tay của Diệp Ân Tuấn và ôm lấy mẹ. Tự nhiên Diệp Minh Triết mở rộng vòng tay, Diệp Nghê Nghê nghiêng người qua. Diệp Ân Tuấn hơi nhướng mày. Không ngờ bây giờ con bé không còn ghen tị với mẹ của mình, chủ động từ bỏ vòng tay của anh.
Ừm, xem ra mấy ngày đến nhà họ Trạm cũng không phải là vô ích, về sau có thời gian, anh nhất định sẽ cho cô bé trốn tới đó.
Diệp Ân Tuấn nghĩ vậy, anh vươn tay kéo Thẩm Hạ Lan ôm vào trong lòng. “Em phấn khích cái gì? Cũng không phải em là người đăng ký kết hôn, em nhìn mình xem, như một đứa trẻ, đầu có đau không?”
“Đau”
Hai mắt Thẩm Hạ Lan rưng rưng, đầu cô như muốn nứt ra, chấn động trong lòng cô cũng không hề nhỏ.
“Tử Thất này, sao không nói cho em biết chuyện đi đăng ký kết hôn nhỉ?”
Thẩm Hạ Lan khó hiểu lẩm bẩm. Diệp Ân Tuấn hơi nheo mắt lại, anh không dám nói với Thẩm Hạ Lan rằng việc này là anh yêu cầu Tống Đình làm. Thực ra cũng không phải là một yêu cầu, anh chỉ hỏi Tống tình nghĩ gì về Lam Tử Thất.
Tống Đình nói định đăng ký kết hôn, Diệp Ân Tuấn lại nói chọn ngày không bằng được ngày, hay là hôm nay về đăng ký luôn, rồi mọi người đi du lịch cùng nhau, như vậy sẽ đông vui hơn.
Tống Đình hỏi ý của Lam Tử Thất, nghe đến chuyện sẽ đi du lịch cùng Thẩm Hạ Lan, Lam Tử Thất ngược lại còn rất vui mừng, chuyện đi đăng ký kết hôn của hai người đã được quyết định như vậy. Chiếc xe chạy đến Ủy ban, Thẩm Hạ Lan còn chưa kịp xuống xe đã nhìn thấy Tống Đình đang nắm tay Lam Tử Thất đi về phía bên này.
Chỉ một thời gian không gặp Lam Tử Thất mà Thẩm Hạ Lan đã suýt nữa không nhận ra.
Khuôn mặt người phụ nữ này trở nên ngọt ngào, sắc mặt hồng hào khiến người khác phải ghen tị, phải nói là mặt mũi sáng bừng rạng rỡ.
Mở cửa xe đi vào xong, Lam Tử Thất ôm chầm lấy Thẩm Hạ Lan. “Cục cưng, chúc mừng tớ đi”
“Còn lâu đi, cậu đi đăng ký cũng không nói cho tớ biết, bây giờ mới tìm tới đòi chúc mừng? Làm gì có chuyện tốt như vậy?”