Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không đâu, anh hiểu con người Tử Thu, cho dù bao năm qua ở trong vùng xám, cậu ta cũng sẽ không mất đi bản tâm đầu. Đừng lo lắng, Tử Thu là người đáng tin cậy” 

“Hy vọng vậy.” 

Thẩm Hạ Lan không dám nói quá nhiều. 

Sau khi hai người trở về nhà, Diệp Ân Tuấn mới nhớ ra mình đã đặt nhà hàng rồi. “Làm sao chúng ta quay lại thế? Anh đặt nhà hàng rồi, bây giờ qua đó vẫn chưa muộn” Nói rồi Diệp Ân Tuấn định đi ra ngoài, nhưng bị Thẩm Hạ Lan kéo lại. “Bỏ đi, ở nhà ăn cơm, em không có tâm trạng ăn đồ Tây nữa” Diệp Ân Tuấn cảm thấy có chút áy náy. “Xin lỗi, một bữa đồ Tây ngon lành bị anh làm gián đoạn rồi.” 

“Anh sống tốt là hơn bất cứ thứ gì. Anh xem, khoảng thời gian này, không anh thì em nằm bệnh viện, em thấy, sau này hay là đầu tư vào bệnh viện đi, tiết kiệm tiền mỗi ngày nằm bệnh viện” 

Thẩm Hạ Lan có chút chán nản nói. 

Diệp Ân Tuấn cười khổ nói: “Nói thể anh cảm thấy bản thân mình rất vô dụng?” 

“Cũng tạm được. Anh muốn ăn gì? Em làm vài món cho anh.” 

Thẩm Hạ Lan cởi áo khoác. 

Diệp Ân Tuần thể này rồi, không thể để anh ấy tự nấu ăn được. Mặc dù có quản gia và người hầu, nhưng Thẩm Hạ Lan bỗng nhiên nổi hứng thú với chuyện nấu nướng. 

"Em làm cái gì cũng ngon” 

Diệp Ân Tuấn nịnh nọt nghe thật thoải mái. 

Thẩm Hạ Lan đột nhiên nhếch môi. 

“Đợi chút.” 

“Được thôi.” 

Diệp Ân Tuấn dựa vào sô pha, nhắm mắt lại, lại nhận được tin nhắn messenger. 

Anh liếc nhìn hướng bếp, rồi bấm vào mở ra. Là Hạ Tử Thu gửi. “Tôi đến Vân Nam rồi, Thẩm Niệm Niệm bị suy thận đột ngột đang hấp hối, phải làm sao đây? Cứu hay không?” 

Diệp Ân Tuần lông mày chợt cau lại. 

Suy thận? 

Sao lại thế? “Đột phát sao?” 

“Ừm, chắc là do trước đó thận không tốt, nhưng tôi không phải là bác sĩ, không nhìn rõ, nếu muốn biết nguyên nhân, có thể bảo bác sĩ xem cho cô ta. Nhưng nếu anh đưa đến bệnh viện bây giờ sợ cô ta thừa cơ hội chạy đi, tuy rằng lúc đến biệt thự Tô Nam không thấy tôi, nhưng chắc anh ấy đoán được tôi 

đến Hải Thành, cho nên một khi Thẩm Niệm Niệm trốn thoát, tôi có thể không tiếp tục ra tay được." 

Hạ Tử Thu nói rõ mọi chuyện. 

 Diệp Ân Tuấn lại cau mày. 

Suy thận có nặng cỏ nhẹ, anh thực sự phải suy nghĩ cẩn thận. 

"Cậu cử rời khỏi Hải Thành trước cũng được, nếu có việc gì thì liên hệ với tôi, bên này tôi sẽ lo liệu. Tôi sẽ cho người tiếp quản Thẩm Niệm Niệm, cậu rút người của mình đi, tốt nhất trước khi Tô Nam ra tay, mọi người đã rút hết khỏi Hải Thành rồi. “ 

“Tôi hiểu rồi, tự chăm sóc bản thân đi. Bệnh thần kinh không phải là vấn đề lớn, nhưng cũng không nên bỏ qua. Đại ca, đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ giúp anh lấy sách cổ về.” 

Câu nói của Hạ Tử Thu khiến trong lòng Diệp Ân Tuấn có chút ấm áp. “Tự mình bảo trọng” 

Sau khi đặt điện thoại xuống, Diệp Ân Tuấn vừa muốn gọi điện thoại cho Phi, lại phát hiện Thẩm Hạ Lan không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng anh, vẻ mặt khó lường nhìn anh. 

Diệp Ân Tuấn đột nhiên ngây ra. 

“Em ở sau lưng anh khi nào?” Diệp Ân Tuấn thản nhiên nói chuyện rồi cất điện thoại đi. Thẩm Hạ Lan nhẹ giọng nói: “Cơm xong rồi, rửa tay ăn cơm đi” “Được.” 

Lúc Diệp Ân Tuấn đứng dậy, Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đưa tay ra đỡ. 

“Anh không sao, tự mình làm được” “Để em giúp anh đi, anh bây giờ là quả bom hẹn giờ, không biết khi nào phát nổ. Thẩm Hạ Lan nói vậy khiến khóe miệng Diệp Ân Tuấn giật giật. “Thiên Ưng mới gọi đến à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK