“Em muốn sao cũng được.”
Thẩm Hạ Lan tìm một người trẻ tuổi đi ngang qua, cho bọn họ chút tiền, kêu bọn họ hỗ trợ quay một đoạn video.
Bởi vì cho tiền tương đối nhiều, cậu trai đó vui vẻ hỗ trợ.
Thẩm Hạ Lan đứng trước mặt của Diệp Ân Tuấn, mỉm cười nhìn anh.
Diệp Ân Tuấn có chút xấu hổ, nhưng mà anh vẫn muốn quỳ một chân xuống với Thẩm Hạ Lan, lại bị Thẩm Hạ Lan ngăn cản.
“Em thay đổi chủ ý rồi?”
“Hả?”
Diệp Ân Tuấn hơi sững sờ, liền nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói: “Em muốn cầu hôn anh, bây giờ anh là một cô gái xinh đẹp mà, Diệp tổng.”
Anh đột nhiên rất muốn cạy mở đầu của Thẩm Hạ Lan ra để xem xem rốt cuộc ở bên trong có chứa những thứ kỳ quái gì.
“Có thể không chơi được không?”
“Thế nhưng em thích mà.”
Câu nói này của Thẩm Hạ Lan đã làm Diệp Ân Tuấn thỏa hiệp lần nữa.
“Em cứ tùy ý đi, em vui là được rồi.”
Anh chớp mắt, cảm thấy lông mi làm cho mắt của anh vô cùng khó chịu.
Đây chính là tội mà con người phải chịu.
Thẩm Hạ Lan không thấy sự khó chịu của Diệp Ân Tuấn, cô nhanh chóng chạy đến chỗ gần đó thay một bộ đồ vest màu trắng rồi trở về.
Cô bước đi trông giống như một công tử nhã nhặn.
Diệp Ân Tuấn nhìn bước đi mông lung của Thẩm Hạ Lan, không khỏi co rúm lại.
Thẩm Hạ Lan lại cười tà, dùng tay nâng cằm của Diệp Ân Tuấn lên, bộ dạng lưu manh nói: “Người đẹp, cười một cái cho ông đây xem.”
Diệp Ân Tuấn bị chọc giận quá hóa cười, dù vậy, nụ cười của anh cũng là nụ cười nhất tiếu khuynh thành, lập tức khiến Thẩm Hạ Lan nhìn đến ngây dại.
Cậu trai vội vàng mở điện thoại ra bắt đầu quay video.
Diệp Ân Tuấn hắng giọng một cái rồi nói: “Gia, nô gia là con gái gia đình đàng hoàng.”
Thẩm Hạ Lan trực tiếp bật cười.
Nô gia!
Còn nói là nô gia nữa chứ.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy Diệp Ân Tuấn đã làm thay đổi nhận thức của mình.
Đặc biệt là hiện tại Diệp Ân Tuấn nhìn cô với ánh mắt xấu hổ e sợ, bộ dạng nhỏ bé đã thật sự làm cho người ta có xúc động muốn phạm tội, làm sao bây giờ đây?
“Gia dùng kiệu tám người khiêng đưa em vào cửa, cưới em làm vợ chính có được không?”
Thẩm Hạ Lan cười nói.
Diệp Ân Tuấn hơi cúi đầu xuống, xấu hổ mang theo e sợ: “Như thế là rất tốt.”
Thẩm Hạ Lan kìm nén có hơi khó chịu, nhưng mà vì video, cô vẫn phải nhẫn nhịn.
“Nói đi, muốn lễ hỏi bao nhiêu, gia nghèo chỉ còn lại tiền thôi.”
Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn phát ra ánh sáng lung linh khẽ lay động, đột nhiên lại nói: “Nô gia không muốn lễ hỏi, chỉ cần lúc ở trên giường gia thương xót cho nô gia là được rồi.”
“Phụt!”