Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Tử bây giờ tâm lý méo mó vô cùng, chắc là bị Vu Phong mua chuộc rồi, thay vì để cô ta như một con chó điên ở bên ngoài giết người, chi bằng bây giờ bắt cô ta lại.

Nhà tù quốc tế là nơi thích hợp nhất dành cho cô ta.

Tài xế muốn nói gì đó, nhưng khí thế của Thẩm Hạ Lan khiến anh ta có chút sợ hãi, chỉ đành ngoan ngoãn lái xe rời đi.

Khi Thẩm Hạ Lan lên núi lần nữa đã không còn cảm giác mới lạ như lần đầu tiên, bởi vì trong lòng đang suy nghĩ nhiều chuyện, nên bước đi nhanh hơn.

Khi đến gần ngôi nhà nơi họ đã từng sinh sống, Thẩm Hạ Lan nhận thấy có sự thay đổi nhỏ.

Thẩm Hạ Lan hơi cau mày lại, dừng bước chân lại, sau đó cẩn thận nhìn xung quanh, đột nhiên bước sang chỗ khác.

Khi Diệp Tử núp trong chỗ tối nhìn thấy mọi thứ, đôi mắt như đã hít ma túy.

Đều do Thẩm Hạ Lan cả!

Nếu không có Thẩm Hạ Lan, bây giờ mình vẫn là vệ sĩ của nhà họ Diệp, hoặc là đại tiểu thư nhà họ Diệp.

Mối quan hệ giữa cô và Diệp Ân Tuấn nói không chừng sẽ rất tốt.

Nhưng mà anh trai lại vì Thẩm Hạ Lan mà đưa mình đến nhà tù quốc tế.

Nhà tù quốc tế là nơi gì chứ?

Đó là một nơi mất đi tự do không còn quyền con người.

Cô ta còn trẻ như vậy, làm sao có thể sống cả đời ở đó?

Bây giờ cô ta đi ra ngoài, là muốn để cho Thẩm Hạ Lan nếm thử những gì mình đã chịu đựng.

Mẹ là bị Thẩm Hạ Lan hại chết, cả đời này của mình cũng coi như xong rồi.

Tất cả là lỗi của Thẩm Hạ Lan!

Diệp Tử nhìn chằm chằm Thẩm Hạ Lan một cách đầy căm hận, hận không thể dùng ánh mắt xé xác cô ra thành trăm mảnh.

Thẩm Hạ Lan có thể cảm nhận được một ánh mắt lạnh lùng như một con rắn nhìn chằm chằm mình, cô dứt khoát dừng lại, trực tiếp nói về phía trong núi: “Tử, tôi biết cô ở đây, cô muốn làm gì thì cứ làm với tôi, đừng đụng tới tụi trẻ, dù sao tụi nó cũng là cháu trai cháu gái của cô, cũng kêu cô là một tiếng ‘cô’.”

Diệp Tử nhìn ba đứa nhóc bị trói sau lưng, không khỏi chế nhạo.

“‘Cô’ à? Nếu tụi mày thật sự xem tao là cô, lúc tao mới bước vào thì suýt chút nữa bị tụi mày tập kích rồi. Đáng tiếc thay, chúng mày vẫn còn quá nhỏ. Tao thừa nhận, với mấy đứa cùng tuổi, tụi mày là thiên tài, nhưng mà trong tay tao, tụi mày không là thá gì cả.”

Diệp Tử nói xong liền kéo Diệp Nghê Nghê lại, động tác thô lỗ làm Diệp Nghê Nghê bị đau.

“A, đau quá!”

Đôi mắt Diệp Nghê Nghê ngấn lệ.

Ánh mắt Diệp Minh Triết đột nhiên có chút lạnh lùng.

“Cô khách sáo tí với em gái tôi!”

Giọng nói và ánh mắt của cậu bé rất giống với Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn đã từng dùng ánh mắt lạnh lùng như vậy nói chuyện với mình.

Rõ ràng họ là người nhà thân thiết nhất trên đời, nhưng lại vì Thẩm Hạ Lan mà nói chuyện với cô ta như vậy.

Diệp Tử càng nghĩ càng tức giận, nhấc tay qua đó, đánh một cái “bốp” vào miệng Diệp Minh Triết.

“Nhóc con, tao là cô ruột của mày, mày dùng ánh mắt gì nói chuyện với tao đó? Mẹ mày không có dạy mày sao? Đồ mất dạy!”

Hành vi của Diệp Tử làm Diệp Nghê Nghê tức giận.

“Cô dám đánh anh của tôi?”

“Sao hả? Một tên bệnh tật như mày cũng muốn la hét với tao?”

Diệp Tử mới đầu cũng coi thường Diệp Nghê Nghê, dù sao con nhóc này ngoài ăn ra thì là ăn, cả ngày không làm gì cả. Diệp Tử cảm thấy người dễ kiểm soát nhất là Diệp Nghê Nghê.

Diệp Nghê Nghê không nói gì, hít sâu một hơi, sau đó dùng đầu của mình đập mạnh vào trán của Diệp Tử.

“Con bệnh tật này, mày chán sống rồi đúng không?”

Diệp Tử tức giận giơ cánh tay lên định đánh Diệp Nghê Nghê.

Rất nhanh, Diệp Tranh đột nhiên xông qua đó.

Bởi vì quá đột ngột, Diệp Tử không để ý tới, ngã thẳng xuống bên cạnh bàn, đụng phải eo, đau đến nỗi nghiến răng.

“Một đứa con hoang như mày cũng dám đụng tao? Mẹ nó tao phải giết mày!”

Diệp Tử vào lúc này hoàn toàn lộ sát khí từ trong mắt.

Cô ta đột nhiên lấy ra một con dao găm từ túi áo, đâm về hướng Diệp Tranh.

Diệp Tranh dù thế nào cũng đã học qua cách tự vệ, theo lý mà nói có thể tránh được, nhưng mà Diệp Tử trong khoảng thời gian sinh sống cùng tụi nó, đã hiểu rõ tính cách của mỗi đứa trẻ. Cùng lúc cô ta ra tay đã bắt lấy Diệp Nghê Nghê, chỉ cần Diệp Tranh cử động, cô ta sẽ trực tiếp đập đầu Diệp Nghê Nghê xuống đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK