Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Phương Thiến nói thật nhanh.

Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan gật đầu.

“Lát nữa bà quay về đi, các cô gái trong mật thất cần được bảo vệ và chăm sóc, bây giờ không ai biết được bên trong đang xảy ra chuyện gì, nhưng để đề phòng, tôi hy vọng bà có thể ở bên cạnh họ.”

Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói với Phương Thiến.

“Được.”

Phương Thiến gật đầu, sau đó lấy tấm ngọc bài đeo bên hông ra.

“Mấy năm nay tôi đều không ở nhà, bây giờ quay về lại như người ngoài, đây là đồ mẹ tôi để lại cho tôi, tôi vẫn luôn mang theo, bây giờ tôi cho cô, cô cầm lấy. Ở bếp phía sau có một đầu bếp tên là An Nhung, tôi đã từng cứu cô ấy một mạng, cô ấy biết tấm ngọc bài này của tôi, hai người cầm miếng ngọc bài này đi tìm cô ấy, có lẽ cô ấy có thể giúp được hai người.”

Lời của Phương Thiến khiến Thẩm Hạ Lan khựng lại, Diệp Ân Tuấn không đưa tay ra, cô bèn nhận lấy.

“Cảm ơn.”

Đúng là cô hận Phương Thiến, nhưng cô là người lịch sự nên vẫn cảm ơn bà ta.

Phương Thiến gật đầu, sau đó nhìn Diệp Ân Tuấn lần cuối rồi chạy đi tìm quần áo của thị vệ.

Thẩm Hạ Lan nhìn bóng lưng bà ta rồi hỏi: “Anh nghĩ bà ta có thực sự đáng tin không?”

“Đáng tin hay không, chúng ta cũng không còn lựa chọn nào khác.”

Diệp Ân Tuấn cúi đầu trầm tư, sau đó lấy máy tính ảo ra, nhanh chóng gõ mã.

Thẩm Hạ Lan không hiểu thao tác của anh chỉ là cô biết Diệp Ân Tuấn sẽ không làm việc vô ích, nhưng cô vẫn nhỏ giọng hỏi: “Lúc này anh dùng máy tính không sợ bị phát hiện dấu vết à?”

“Không còn cách nào khác, so với việc liều mạng ra ngoài tìm Lăng Thiên Vũ, tốt hơn hết nên lên mạng tìm anh ta. Hơn nữa buổi tiệc này rất lớn, bên trong rất nhiều người, chúng ta đi đâu tìm được một người chưa gặp bao giờ? Rồi nhờ người đó tìm người đàn ông đeo mặt nạ mà Phương Thiến nói? Như vậy chẳng khác nào mò kim đáy bể. Anh là hacker, chỉ cần Lăng Thiên Vũ dùng tên thật để đăng ký số điện thoại thì anh sẽ có cách liên lạc được với anh ta.”

Diệp Ân Tuấn vừa nói vừa xâm nhập vào hệ thống, từng dãy số nhanh chóng hiện lên trên màn hình.

Thẩm Hạ Lan luôn cảm thấy Diệp Ân Tuấn rất đẹp trai, lúc này anh lại càng đẹp trai khiến cô không thể rời mắt.

Khi cô đang đắm chìm trong khuôn mặt điển trai của Diệp Ân Tuấn thì một loạt tiếng bước chân có quy luật đột nhiên vang lên từ bên cạnh, hình như đã sắp tới phía họ rồi.

Tim Thẩm Hạ Lan chợt vọt lên tận họng.

Lẽ nào Phương Thiến đã bán đứng họ rồi đưa người tới?

“Trốn trước đi đã.”

Diệp Ân Tuấn kéo Thẩm Hạ Lan ra sau lưng rồi tìm chỗ có thể trốn, nhưng nơi này thật sự quá trống trải, tìm một lúc cũng không tìm được nơi nào có thể ẩn mình.

Thẩm Hạ Lan cũng hơi cuống.

Lúc này, giọng của Phương Thiến đột nhiên vang lên.

“Đội trưởng Phương đi đâu vậy?”

“Cô Phương?”

Đội trưởng dẫn đầu thấy Phương Thiến thì hơi giật mình, sau đó vô thức hỏi: “Sao cô lại ở đây? Giờ này chẳng phải cô nên dọn dẹp mật thất sao?”

“Đương nhiên rồi, nhưng có một cô gái tới tháng, tôi đi ra lấy vài thứ, cậu cũng biết phòng của cậu ba không có đồ của con gái mà.”

Phương Thiến trả lời rất kín kẽ.

Đội trưởng Phương hơi đỏ mặt, có vẻ như xấu hổ bèn vội nói: “Vậy không làm phiền cô nữa, tôi dẫn người đi thay ca.”

Sau đó đội tuần tra đi khỏi nơi cách Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan không xa.

Phương Thiến nhìn về phía này rồi nhanh chóng đến đưa quần áo thị vệ cho hai người: “Đi theo con đường nhỏ này về hướng bên phải sẽ đến căn nhà nhỏ tôi đã nói lúc nãy. Tôi gọi cho An Nhung rồi, cô ấy sẽ cho người đẩy xe rác đi qua đây, khi đó hai người hãy nhân cơ hội rồi trốn vào thùng rác để cô ấy đưa đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK