“Nghe ngóng được thì gọi điện thoại cho tôi.”
Thẩm Hạ Lan nói xong thì lập tức kết thúc cuộc nói chuyện lần này.
Sắc mặt của cô rất khó coi.
Lúc nãy quên hỏi, người quản lý đã chết là ai?
Tại sao trong lòng cô lại có một linh cảm không tốt chứ?
Đang nghĩ, Lâm Tử Thất từ bên ngoài đi vào, ánh mắt của cô đang trốn tránh, vẫn không dám nhìn vào mắt Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan nhìn cô, lạnh lùng nói: “Cậu đang trốn tớ cái gì?”
“Không, không có.”
Lâm Tử Thất nở nụ cười, nhưng cười rất không tự nhiên.
Bây giờ Thẩm Hạ Lan không có thời gian cũng không có tâm trạng nói đùa với cô.
“Người chết là ai?”
“Hả? Cái gì?”
Lâm Tử Thấy dừng lại, nhưng sắc mặt lại thay đổi, trong lòng càng trở nên nôn nóng.
Thẩm Hạ Lan cũng không nói gì, cứ nhìn chằm chằm vào cô như vậy, nhìn đến mức Lâm Tử Thất không kiên trì được nữa, chỉ có thể đầu hàng.
“Được rồi, được rồi, biết cái gì cũng không giấu được cậu. Cậu xem hotsearch rồi?”
Lâm Tử Thất cho rằng bây giờ là thời đại thông tin, chỉ cần trong tay có điện thoại, không thể có chuyện gì là không biết, bây giờ Thẩm Hạ Lan không thể ra khỏi cửa, chỉ có thể biết được tin tức từ trên điện thoại.
Thẩm Hạ Lan hơi sững sờ.
Cô không hề xem đề xuất trên điện thoại.
Bây giờ Lâm Tử Thất nói như vậy, Thẩm Hạ Lan mới lấy điện thoại mở vào phần đề xuất.
Lâm Tử Thất thấy vậy, không khỏi oán hận cái miệng của mình. Nhưng bây giờ nói cái gì cũng không có tác dụng.
Thẩm Hạ Lan đọc tin tức từ đầu đến cuối, sắc mặt không phải khó coi một cách bình thường.
“Hạ Lan, chuyện này tớ cảm thấy quá trùng hợp rồi.”
“Có người dày công tính kế, không thể là trùng hợp?”
Thẩm Hạ Lan cười khẩy một tiếng, sau đó lật chăn lên.
“Cậu làm gì vậy?”
Lâm Tử Thất thấy cô làm như vậy, không khỏi có chút lo lắng.
Thẩm Hạ Lan lại thờ ơ nói: “Làm thủ tục xuất viện cho tớ. Tớ phải về Hải Thành.”
“Cậu điên rồi? Vết thương trên người cậu nặng như vậy, bây giờ cậu về Hải Thành có thể làm được gì?”
Lâm Tử Thất lập tức phản đối.
Thẩm Hạ Lan thờ ơ nói: “Chuyện tớ có thể làm rất nhiều. Quốc tế Hoàn Trí bây giờ chắc chắn rất loạn. Ngày mai cổ phiếu sẽ bị rớt giá, những cổ đông không bớt lo kia không biết nhân cơ hội này làm loạn ra chuyện gì. Ân Tuấn không ở đây, tớ phải trông coi Quốc tế Hoàn Trí thật tốt.”
“Cậu đừng đùa nữa được không? Quốc tế Hoàn Trí thực ra cậu có thể tùy tiện nhúng tay vào sao? Hạ Lan, tớ biết cậu lo lắng cho Diệp Ân Tuấn, nhưng bây giờ không phải là lúc cậu hành động theo cảm tính, cậu có biết không?”
Lâm Tử Thất cảm thấy chắc chắn Thẩm Hạ Lan vì lo lắng mà trở nên hoảng loạn, không biết mình đang nói gì.
Doanh nghiệp lớn như Quốc tế Hoàn Trí, sao có thể để Thẩm Hạ Lan nhúng tay vào chứ?”
Thẩm Hạ Lan nhìn cô, nói từng chữ từng tững một: “Tớ có 35% cổ phần của Quốc tế Hoàn Trí, cậu cảm thấy tớ không có quyền lên tiếng sao?”
“Cái gì?”
Lần này đến lượt Lâm Tử Thất kinh ngạc.
Cô không thể ngờ được Thẩm Hạ Lan lại có nhiều cổ phần như vậy.
Thẩm Hạ Lan thờ ơ nói: “Diệp Ân Tuấn đã đưa cổ phần của anh ấy cho tớ, trên thực tế chủ tịch chấp hành của Quốc tế Hoàn Trí bây giờ là tớ, chẳng qua Diệp Ân Tuấn chỉ là CEO hành chính mà thôi. Nói thẳng ra, anh ấy đang làm việc cho tớ.”
“Tớ rất kinh ngạc nha, chồng của cậu lại đem toàn bộ bản thân và gia đình giao cho cậu?”
Lâm Tử Thất biết Diệp Ân Tuấn cưng chiều Thẩm Hạ Lan, nhưng không biết anh lại cưng chiều nhiều như thế.
Thẩm Hạ Lan gật đầu nói: “Ừ, Diệp Ân Tuấn nói đàn ông có tiền sẽ trở nên xấu xa, vì để không trở nên xấu xa, không để tớ lo lắng, nên đem tất cả tiền cho tớ, làm công cho tớ là được rồi. Ngộ nhỡ có một ngày nào đó anh ấy nghĩ không thông mà ngoại tình, tớ có thể khiến anh ấy ra đi tay trắng, trực tiếp cút đi.”
Lời này quả thật là do Diệp Ân Tuấn nói, nhưng sau khi phát hiện chuyện của Diệp Ân Tuấn và Nhan Phi, Thẩm Hạ Lan căn cản không nghĩ đến vấn đề tiền bạc này.
Dù sao hai người yêu nhau, kết hôn không phải là xem trọng tiền.
Lâm Tử Thất vẫn còn chìm trong sự kinh ngạc, Thẩm Hạ Lan lại không đợi được nữa, trực tiếp nhấc chân đi ra ngoài.