Viên đạn bay qua đầu họ một cách nguy hiểm.
Hồ Ngọc Diệp bị dọa đến mức cả người đều ngớ ra.
Thẩm Hạ Lan vội vàng chạy đến, ôm Hồ Ngọc Diệp vào lòng.
“Chị dâu, chị không sao chứ?”
“Không, không sao.”
Hồ Ngọc Diệp lắc đầu, cơ thể lại có chút run rẩy.
Lúc nãy cách cái chết gần như vậy, cô ta thật sự đã bị dọa hỏng rồi.
Thẩm Hạ Lan ôm chặt lấy cô ta, trong lòng vô cùng áy náy.
Hoắc Chấn Đình cũng không phải là một người ăn chay, ngay lúc đối thủ nổ súng đã tìm thấy vị trí ẩn nấp của đối phương, trực tiếp bắn chết tay bắn tỉa kia.
Người của cảnh sát cũng đã đến.
Nhất thời, cửa nhà cũ của nhà họ Diệp náo nhiệt một cách khác thường.
Thẩm Hạ Lan để Dũng ở lại để giải quyết chuyện bên này, còn mình đích thân đưa Hồ Ngọc Diệp về nhà họ Hồ.
Ông cụ Hồ không có ở nhà, nói cách khác tất cả mọi chuyện đều là chủ ý của một mình Hồ Ngọc Diệp.
Thẩm Hạ Lan không biết nên nói như thế nào về tâm trạng của mình lúc này.
Ngoại trừ cảm ơn, còn có một chút sợ hãi.
“Chị dâu, sau này không được làm những chuyện nguy hiểm như thế này nữa, có biết không?”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan khiến Hồ Ngọc Diệp gật đầu, đột nhiên cảm thấy mình thật kém, vội vàng tùy tiện nói: “Haiz, chị không sao, em đi làm việc của em đi.”
Nói xong cô ta bảo người tiễn Thẩm Hạ Lan ra ngoài.
Thẩm Hạ Lan biết chuyện lúc nãy rất có khả năng sẽ để lại ám ảnh cho Hồ Ngọc Diệp.
Chẳng qua cô ấy không muốn để mình lo lắng mới bảo mình rời đi.
Thẩm Hạ Lan suy nghĩ một lúc, gọi điện thoại cho Tống Dật Hiên.
“Anh, xin lỗi.”
Thẩm Hạ Lan nói xin lỗi trước, ngược lại làm Tống Dật Hiên mơ hồ, không hiểu gì cả.
“Sao vậy?”
Thẩm Hạ Lan nói ra chuyện của Hồ Ngọc Diệp.
Cả người Tống Dật Hiên đều sững sờ.
Anh ta cầm điện thoại rất lâu nhưng lại không thể nói nên lời.
Người phụ nữ gan to bằng trời kia, rốt cuộc có biết mình đang làm gì không?
Nhưng sau khi tức giận, lại nghĩ đến tất cả những điều Hồ Ngọc Diệp làm đều là vì Thẩm Hạ Lan, anh ta đột nhiên có chút cảm động.
Hôm nay nếu như không có Hồ Ngọc Diệp, có lẽ thật sự không nói trước được Thẩm Hạ Lan sẽ như thế nào.
Người phụ nữ ngốc nghếch này!
Trên đời này sao lại có một người phụ nữ ngốc nghếch như vậy chứ?
Rõ ràng biết trong lòng anh ta vẫn còn nhớ đến Thẩm Hạ Lan, rõ ràng giữa hai người bọn họ có thể là mối quan hệ tình địch, người phụ nữ ngốc nghếch này còn vì người tình địch này mà suýt nữa phải hi sinh mạng sống của mình.
Cô ấy muốn để Tống Dật Hiên anh phải sống trong sự áy náy cả đời này có đúng không?
Mắt Tổng Dật Hiên ươn ướt.
Có được người vợ hiền như vậy, nếu như anh ta còn phụ lòng, có lẽ ông trời cũng không thể tha thứ.
Tống Dật Hiên khẽ nói: “Em đi làm việc của em đi, cứ để anh an ủi chị dâu em.”
Từ trong giọng nói của Tống Dật Hiên Thẩm Hạ Lan nghe ra được tình nghĩa của anh với Hồ Ngọc Diệp, không khỏi cảm thấy yên tâm.
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Hạ Lan biết được Tống Dật Hiên và Hồ Ngọc Diệp nhất định sẽ hạnh phúc.
Tống Dật Hiên vốn dĩ không phải là người máu lạnh, Hồ Ngọc Diệp vì anh ta yêu ai yêu cả đường đi mà suýt nữa mất cả mạng sống, Tống Dật Hiên chắc chắn sẽ không đối xử tệ với Hồ Ngọc Diệp.