Cái tên này khiến Diệp Ân Tuấn bất giác sửng sốt.
“Ai?”
“Chú hai nhà họ Hoắc – Hoắc Chấn Ninh. Cũng chính là chú hai của vợ cậu.”
Lời của Mặc Trì khiến Diệp Ân Tuấn hoàn toàn ngây người.
“Cậu tra ông ta làm gì?”
Mặc Trì hít thở sâu một hơi, nói: “Tôi đương nhiên có dụng ý của mình.”
Diệp Ân Tuấn lần không ra dụng ý Mặc Trì muốn tra Hoắc Chấn Ninh, đành nói: “Cậu Mặc, cậu có lẽ phải thất vọng rồi, chú hai nhà họ Hoắc không chừng đã chết rồi.”
“Không, ông ta còn sống, mặc dù là sống không bằng chết.”
Lời khẳng định của Mặc Trì khiến trong lòng Diệp Ân Tuấn lộp bộp.
“Làm sao cậu biết?”
“Tôi đương nhiên có cách của mình, cậu chỉ cần kêu người của cậu tra ra vị trí của Hoắc Chấn Ninh là được, về phần những chuyện khác, cậu biết quá nhiều không có gì tốt.”
Con người Mặc Trì chính là như vậy, miệng rất kín.
Diệp Ân Tuấn có chút bất an trong lòng.
“Chú hai nhà họ Hoắc dính líu đến vào chuyện gì bên trên các cậu rồi?”
Anh cần phải biết điểm này.
Nếu phải, dù là đắc tội Mặc Trì, dẫn đến họa sát thân, anh cũng sẽ không đồng ý. Dù sao đó cũng là chú hai Thẩm Hạ Lan, là người nhà của cô.
Mặc Trì đương nhiên biết Diệp Ân Tuấn đang lo lắng điều gì, anh ta thở dài nói: “Chú hai nhà họ Hoắc và bên trên không có chuyện gì, là chuyện riêng của tôi, tôi có chuyện riêng tìm ông ta.”
“Lúc chú hai Hoắc xảy ra chuyện, hình như cậu vừa ra đời, cậu Mặc, một đứa bé vừa ra đời như cậu có chuyện riêng gì với chú hai nhà họ Hoắc? Chẳng lẽ cậu xuyên không sống lại?”
Lời của Diệp Ân Tuấn lại khiến Mặc Trì nghẹn đến cạn lời.
“Diệp Ân Tuấn, có phải dạo này cậu đọc nhiều tiểu thuyết lắm không? Đầu cậu nghĩ gì đó?”
“Vậy cậu nói cho tôi biết cậu tìm chú hai nhà họ Hoắc làm gì? Mặc dù cậu là cậu Mặc, là thái tử gia, nhưng chú hai nhà họ Hoắc là người nhà mẹ đẻ vợ tôi, nếu không biết nặng nhẹ, tôi không thể giúp cậu, thậm chí rất có khả năng cản trở.”
Nghe uy hiếp của Diệp Ân Tuấn, Mặc Trì có chút cạn lời.
“Cậu ngược lại trở mặt rất nhanh. Cậu quên trước đây là ai giúp cậu rồi?”
“Chuyện nào ra chuyện nấy, chuyện cậu giúp tôi, tôi đương nhiên sẽ nhớ, cũng sẽ trả lại, nhưng chuyện người nhà mẹ đẻ vợ tôi không thể hòa chung nói.”
Lập trường Diệp Ân Tuấn vô cùng kiên định.
Mặc Trì có chút cạn lời nói: “Sao tôi lại trở thành bạn với người như cậu chứ?”
“Hết cách rồi, cậu cần người anh em như tôi duy trì giang sơn xã tắc cho cậu.”
“Khốn khiếp!”
Mặc Trì trước đây không biết Diệp Ân Tuấn luôn nghiêm túc lạnh nhạt lại có một mặt vô lại như vậy, hôm nay anh ta xem như hoàn toàn mở mắt rồi.