Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không phải em nói, là dì cả nói. Em cảm thấy chuyện này rất quan trọng, cần phản ánh với cấp trên. Bây giờ chúng ta không biết lão họ Phương kia đang giữ bao nhiêu người của chúng ta, nhất là quân khu và cơ quan chính phủ, thâm nhập thật sự đáng sợ.”

Thẩm Hạ Lan không dám nghĩ tiếp.

Sắp xếp từ hơn ba mươi năm trước, Phương Chính và Phương Nghị bày ra một bàn cờ lớn, ai có thể ngờ rằng họ lại có tham vọng lớn như vậy?

Vẻ mặt Diệp Ân Tuấn cũng hơi nghiêm nghị.

“Đây quả là chuyện lớn, anh cần nói chuyện với cậu Mặc. Hạ Lan, em ngồi đây một lát nhé.”

“Vâng.”

Diệp Ân Tuấn nhanh chóng rời khỏi phòng, cầm điện thoại đi ra ngoài.

Khi nghe điện thoại hình như Mặc Trì vừa ngủ dậy, giọng nói hơi lười biếng.

“Mới sáng sớm cậu đã quấy rầy giấc mộng đẹp của người ta, có chuyện gì cực kỳ quan trọng hả? Nếu không có thì khi nào gặp tôi sẽ đánh cho cậu một trận.”

Mặc Trì vừa ngáp vừa nói.

Diệp Ân Tuấn hoàn toàn không để tâm đến lời đe doạ của anh ta, nhỏ giọng bảo: “Có chuyện quan trọng muốn nói với cậu.”

“Hả?”

Diệp Ân Tuấn kể lại những lời Tiêu Nguyệt vừa nói.

Cơn buồn ngủ của Mặc Trì lập tức tan biến.

“Những gì cậu nói đều là thật chứ?”

“Tiêu Nguyệt nói như vậy. Trước mắt tôi chỉ biết năm xưa ông cụ Tiêu bị mất con gái, cậu biết còn những nhân vật quan trọng nào cũng mất con không?”

Câu hỏi của Diệp Ân Tuấn khiến Mặc Trì cau chặt lông mày.

“Không biết, nhưng không loại trừ khả năng họ không báo án hoặc không báo với cấp trên. Tôi sẽ lập tức cử người đi điều tra, ngoài ra sẽ đưa hết vợ của các quan chức cấp cao họ Phương đi cách ly và thẩm tra.”

Cách của Mặc Trì là cách bảo thủ và an toàn nhất, Diệp Ân Tuấn không phản đối.

“Chuyện này tôi còn có phỏng đoán khác.”

“Nói đi.”

Diệp Ân Tuấn do dự một chút, sau đó nói: “Cô của cậu cũng có thể đang trong tay Phương Chính. Chú hai Hoắc đã được chúng tôi cứu ra, nhưng tinh thần rất tệ, thân thể và tinh thần đều bị tàn phá, chưa điên đã là may rồi, tôi vẫn chưa hỏi được tung tích của cô Mặc, nhưng từ lời nói của ông ấy, tôi đoán rất có thể cô Mặc đang trong tay Phương Chính. Nếu lời Tiêu Nguyệt nói là thật, trong tay Phương Chính có rất nhiều con cái của những người quan trọng của các quốc gia, thân phận của cô Mặc chẳng phải càng là con bài có lợi hơn sao?”

Tay Mặc Trì đột nhiên siết chặt, các khớp ngón tay trở nên trắng bệch.

Giọng anh ta lạnh lẽo như ác ma chui ra từ địa ngục, gằn từng chữ: “Nếu ông ta dám làm chuyện gì xấu với cô của tôi, tôi sẽ khiến đất nước nhỏ bé của ông ta tan thành tro bụi.”

“Tôi sẽ theo vụ này, nói với cậu như vậy là mong cậu chuẩn bị tâm lý.”

Diệp Ân Tuấn biết tình cảm Mặc Trì dành cho cô Mặc, Triệu Nguyệt Minh đã chết, vậy những chuyện ông ta làm bao nhiêu năm nay chẳng qua là gánh tội thay cho Phương Chính mà thôi.

Vậy nên tình hình của cô Mặc thực sự rất đáng lo ngại.

Mặc Trì thấp giọng: “Diệp Ân Tuấn, cậu hãy tìm cô giúp tôi với, đây là thỉnh cầu cá nhân của tôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK