Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Diệp Ân Tuấn đến bên cạnh Thẩm Hạ Lan, vừa hay có ba lính đánh thuê đang vây công Thẩm Hạ Lan nên đã bị Diệp Ân Tuấn trực tiếp bắn từ đằng sau.

“Ân Tuấn, anh sao lại tới đây? Nghê Nghê đâu?”

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Diệp Ân Tuấn đi tới thì rất lo lắng cho Diệp Nghê Nghê, vội hỏi.

Hơi thở của cô không phải quá ổn, cơ thể này thật sự càng lúc càng không tốt rồi.

Diệp Ân Tuấn lo lắng nhìn cô, sau khi đá bay tên lính đánh thuê cuối cùng ra thì kéo cô vào trong lòng, thấp giọng nói: “Người của anh cả Trạm đến rồi, có cứu viện, anh qua xem em thế nào.”

“Kỹ thuật bắn súng đó của Nghê Nghê ai dạy?”

Thẩm Hạ Lan đến giờ vẫn có hơi sửng sốt.

Cô nhớ rằng đứa trẻ giỏi nhất trong nhà là Minh Triết, không ngờ Diệp Nghê Nghê còn là một vương giả ngầm, cô bé này che giấu quá sâu rồi.

Diệp Ân Tuấn thương xót xoa đầu của cô, dịu dàng nói: “Khi đi huấn luyện, Minh Triết kiêng kỵ thân thể của con bé, đã liên hệ với huấn luyện viên châm trước cho Nghê Nghê, huấn luyện viên khi đó từng là lính dưới trướng của anh, cậu ta cảm thấy như thế nào cũng phải khiến Nghê Nghê có một kỹ thuật phòng thân, cho nên phát hiện thiên phú thiện xạ của Nghê Nghê. Lúc đó cậu ta đã gọi điện hỏi ý của anh, anh đã đồng ý. Dù sao con gái của nhà họ Diệp không thể quá yếu, chuyện bất ngờ xảy ra quá nhiều, không thể lúc nào cũng có thể lập tức tới ngay, cho nên kỹ thuật phòng thân cơ bản nhất vẫn cần.”

“Chuyện này anh giấu cũng sâu đấy.”

Nghe thấy Diệp Ân Tuấn giải thích như vậy, Thẩm Hạ Lan lúc này mới thở phào, nhưng vẫn lo lắng nói: “Độ giật của súng bắn tỉa Nghê Nghê làm sao chịu được.”

“Đã sửa đổi rồi, nằm trong phạm vi cơ thể con bé có thể chịu được. Súng bắn tỉa đó là làm riêng cho con bé, để trong vali mang theo, huống chi khi ở nhà họ Trạm, thằng nhóc Trạm Dương đó chắc cũng không ít lần dạy Nghê Nghê kỹ thuật phòng thân. Đừng bị gương mặt giống như thiên sứ đó của con gái em lừa, đây là lớp ngụy trang của nó, cũng là pháp bảo bí mật của nó.”

Diệp Ân Tuấn vừa nói vừa bế Thẩm Hạ Lan lên.

“Được rồi, chuyện của Nghê Nghê em đừng lo lắng, ngược lại cơ thể này của em càng ngày càng không được rồi, mới có một lúc vậy mà đã thở dốc, sáng mai bắt buộc phải theo anh chạy bộ.”

Đối với lời của Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan không nói gì.

“Tranh ở trong bếp, chúng ta quay lại đón thằng bé.”

“Đợi lát nữa, đợi bọn họ dọn dẹp chiến trường rồi tính.”

Diệp Ân Tuấn không hy vọng vợ của mình tốn sức nữa, ôm cô tới ghế đá ở một bên nghỉ ngơi.

Thẩm Hạ Lan còn có hơi lo lắng, có điều lại bị Diệp Ân Tuấn hôn tới tấp làm cho có hơi choáng.

Đám Trần Oánh Oánh sau khi dọn dẹp chiến trường xong thì nhìn thấy Diệp Nghê Nghê vô cùng nghiêm túc lau khẩu súng bắn tỉa của mình, trong lòng không khỏi kêu lộp bộp.

“Cô chủ Diệp. Tay bắn tỉa vừa rồi là cháu sao?”

“Đúng, sao vậy?”

Diệp Nghê Nghê hỏi lời này, Trần Oánh Oánh lập tức phải nuốt xuống vô vàn lời muốn hỏi.

Nếu như là bà cô này, vậy thì thôi, cô ta thu hồi suy nghĩ ban đầu.

“Không có gì.”

Trần Oánh Oánh vội mỉm cười, trong lòng rầu muốn chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK