Nếu như để người khác biết cô gái xinh đẹp này là do Diệp Ân Tuấn đã đóng vai, Diệp Ân Tuấn có còn hình tượng gì nữa không?
Thẩm Hạ Lan lập tức cảm thấy mình thiếu suy nghĩ.
Vốn dĩ là chuyện tình thú giữa hai vợ chồng, bây giờ thì hay rồi, gây ra chuyện lớn như thế!
Mấy người kia cũng thật là, rảnh rỗi không có chuyện gì làm hả?
Chụp cái gì mà chụp?
Chụp thì thôi đi, còn đăng lên trên mạng, có nhận được sự đồng ý của cô chưa?
Thẩm Hạ Lan phỉ báng ở trong lòng, cẩn thận nhìn Diệp Ân Tuấn cau mày không nói lời nào.
Không phải là tức giận rồi đó chứ?
Làm sao bây giờ đây?
Lúc Thẩm Hạ Lan không biết phải làm như thế nào, điện thoại của cô ở trong tay Diệp Ân Tuấn lại vang lên.
Diệp Ân Tuấn nhìn thoáng qua, là Hoắc Chấn Đình gọi tới.
Anh trực tiếp đưa cho Thẩm Hạ Lan.
Nghĩ cũng biết lúc này Hoắc Chấn Đình gọi điện thoại cho cô là có ý gì, Thẩm Hạ Lan lắc lắc đầu, Diệp Ân Tuấn lại nhấn nút trả lời thay cho cô.
“Thẩm Hạ Lan, cháu làm cái gì vậy hả? Cháu bị điên rồi hả? Hay là bị người nào gài bẫy, cháu nói cho chú út biết đi người ép buộc cháu là ai, chú sẽ giết chết người đó. Không biết là Diệp Ân Tuấn nhìn thấy chưa nữa, nếu như nhìn thấy rồi, cháu nói xem cháu phải xử lý như thế nào? Không phải là cháu yêu Diệp Ân Tuấn đến chết đi sống lại hả, tại sao bây giờ lại thích phụ nữ? Này, cháu nói cho chú út biết đi, từ lúc nào mà giới tính của cháu lại thay đổi vậy?”
Giọng nói của Hoắc Chấn Đình có hơi lệch tông, có thể thấy được tức giận thành bộ dạng gì.
“Chú út, không phải như chú đã nghĩ đâu, cháu chỉ là..."
Thẩm Hạ Lan đột nhiên nói không nên lời.
Cái này vốn dĩ là chuyện tình thú giữa hai vợ chồng bọn họ, bây giờ thì hay rồi, nếu như nói chuyện này ra, làm sao Diệp Ân Tuấn có thể đặt chân ở Hải Thành nữa chứ, sao có thể xuất hiện ở trước mặt bạn bè và người thân.
Cô thề là mình không nghĩ tới những thứ này, cô chỉ đơn thuần muốn chơi trò đóng vai với Diệp Ân Tuấn mà thôi.
Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan sắp khóc tới nơi, không khỏi thở dài một hơi, mở miệng nói với điện thoại.
“Người phụ nữ đó là cháu.”
Hoắc Chấn Đình có thể nghe ra giọng nói của Diệp Ân Tuấn, không khỏi ngây ra một lúc.
“Diệp Ân Tuấn?”
“Vâng.”
“Cậu nói người phụ nữ trong tấm ảnh đó là ai chứ?”
Hoắc Chấn Đình cho là mình đã nghe lầm.
Diệp Ân Tuấn hắng giọng một cái rồi nói: “Đây chỉ là chút chuyện giữa hai vợ chồng bọn cháu mà thôi, chơi hoán đổi nhân vật, không ngờ tới là làm phiền đến chú út, cháu xin lỗi.”
Hoắc Chấn Đình há miệng to đến nỗi có thể nhét được một quả trứng gà, rất lâu sau mới tìm lại giọng nói của mình.
“Diệp Ân Tuấn, tốt xấu gì cậu cũng là quân nhân, tại sao lại có thể chơi đùa với Thẩm Hạ Lan như thế? Nếu như có người ngoài biết được cậu là nam giả nữ, cậu cậu cậu..."
“Biết thì cứ biết thôi, vợ của cháu vui vẻ là được rồi, suy nghĩ của những người khác không liên quan gì tới cháu.”
Lời nói này của Diệp Ân Tuấn làm cho đôi mắt của Thẩm Hạ Lan xuất hiện những trái tim hồng phấn nho nhỏ.
Ông xã thật là đẹp trai.