Giờ khắc này, dục vọng muốn đánh cho Diệp Minh Triết một trận của Diệp Ân Tuấn lại càng ngày càng mãnh liệt.
Khi Thẩm Hạ Lan đẩy cửa vào, Diệp Ân Tuấn liền vội vàng đứng lên chặn màn ảnh máy vi tính lại.
"Bà xã, sao em lại đến đây?”
"Anh đang làm gì vậy?"
Sắc mặt Thẩm Hạ Lan có chút trầm thấp.
Trong máy vi tính vẫn còn nguyên những âm thanh gọi đứt quãng, và tiếng giường chiếu phát ra.
Vừa rồi ở xa, nghe không quá rõ, bây giờ lại nghe được quá rõ ràng, âm thanh kia khiến sắc mặt Thẩm Hạ Lan đỏ bừng lên.
"Diệp Ân Tuấn, anh vậy mà lại ở sau lưng em xem những thứ này! Có phải anh cũng hẹn hò với những cô gái khác ở sau lưng em không?”
Thẩm Hạ Lan hỏi lời này thật sự khiến Diệp Ân Tuấn oan uổng chết mất.
"Bà xã, thật sự không phải, đây là người khác hack máy tính của anh, anh đang định gỡ bỏ đây!”
Diệp Ân Tuấn vội vàng giải thích.
Thẩm Hạ Lan lại không nghe anh.
"Đúng nha, người khác hack máy tính của anh xong trả lại cho anh thứ này để xem, người kia là ai vậy? Đối xử tốt với anh như vậy? Chẳng lẽ lại là con anh?”
Hỏi lời này, Diệp Ân Tuấn thật sự rất muốn nói là con trai của anh nha, chính là cái tên nhóc bệnh thần kinh Diệp Minh Triết kia, rõ ràng là gửi thứ như vậy tới, nhưng anh lại không thể nói.
Bởi vì nói chắc chắn Thẩm Hạ Lan sẽ không tin, anh lại không thể kéo Diệp Minh Triết qua để tự mình chất vấn.
Nhưng Diệp Ân Tuấn vẫn có khát vọng sống sót mãnh liệt, anh nói: “Hạ Lan, thật sự, anh thật sự bị hack, không tin em nhìn xem, thật sự không thể tắt được!”
Vì để xác minh những lời mình nói là đúng, Diệp Ân Tuấn cũng không quan tâm đến những cái khác, vội vàng mở màn hình máy tính ra.
Hình ảnh trên màn hình thật sự khó có thể nhìn thẳng.
Nếu như Thẩm Hạ Lan biết là Diệp Minh Triết gửi tới, thì còn đến đâu?
Nói không chừng bà xã đại nhân sẽ cảm thấy là anh làm hư Diệp Minh Triết.
Mặc dù không biết tên tiểu tử thúi Diệp Minh Triết kia đầu óc nổi điên cái gì mà gửi cho anh thứ này, nhưng bây giờ thật sự Diệp Ân Tuấn chính là có nỗi khổ khó nói.
Thẩm Hạ Lan thấy Diệp Ân Tuấn nói rõ ràng, liền nhấc chân đi tới.
"Tốt nhất anh có thể chứng minh rằng không phải tự anh xem, nếu không…”
Thẩm Hạ Lan vẫn chưa nói xong, Diệp Ân Tuấn liền vội vàng nói: "Thật sự không phải tự anh mở, trên máy tính của anh thật sự hoàn toàn không có thứ này! Em xem, anh căn bản không đóng được trang này!”
Nói xong anh trực tiếp ấn vào nút gạch chéo.