Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ bà ta chỉ có thể giúp hai người tới mức này thôi.

Phương Thiến nói xong thì xoay người quay trở lại mật thất.

Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan, hai người gật đầu rồi đi thẳng về phía căn nhà nhỏ Phương Thiến nói.

Không bao lâu sau, bên ngoài truyền đến tiếng động cơ của xe, tiếp theo là một giọng nữ trong trẻo.

“Đổ rác đi! Ai có rác thì ra ngoài đổ, mau lên nào!”

Diệp Ân Tuấn nắm chặt tay Thẩm Hạ Lan, biết mọi chuyện thành hay bại đều phụ thuộc vào hành động lần này.

Cả hai nhanh chóng ra khỏi căn phòng nhỏ, An Nhung mở thùng rác ra thuận thế cho hai người đi vào rồi đậy nắp lại.

Xe lặng lẽ nổ máy.

Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan có thể nghe thấy rõ ràng tiếng An Nhung quét vân tay, trong lòng hiểu rằng nếu An Nhung không đưa họ đi thì dù thế nào hai người cũng không ra được.

Hệ thống an ninh công nghệ cao ngày nay cao cấp hơn nhiều so với trước đây.

Xe điềm nhiên lái đến phòng bếp phía sau.

An Nhung nói nhỏ: “Mau ra ngoài mặc quần áo đi, lát nữa buổi tiệc sẽ bắt đầu, đến lúc đó cần rất nhiều đồ ăn và nước uống. Tôi sẽ trang điểm cho hai người để người khác tạm thời không nhận ra, hai người tự mặc thành nhân viên phục vụ đi rót rượu cho mọi người. Ra khỏi phòng bếp, hai người muốn làm gì thì mau lên, cô Phương không nói cần tôi giúp hai người cắt đuôi. Tôi cũng chỉ giúp được đến đây thôi, hy vọng nếu bị bắt hai người đừng khai tôi ra là được.”

Nói xong những lời này, An Nhung toát mồ hôi lạnh, nhưng cũng nhanh chóng rời đi.

Diệp Ân Tuấn liếc nhìn camera giám sát xung quanh, vô thức cắt đoạn video này.

“Đi!”

Hai người theo An Nhung đi vào, một người trông không có gì nổi bật trang điểm cho cả hai.

Thẩm Hạ Lan vẫn biết nghệ thuật trang điểm rất kỳ diệu, sau khi trang điểm xong, cô phát hiện mình vô cùng bình thường, không hề có cảm giác tồn tại, cực kỳ thích hợp với hoàn cảnh hiện tại.

Diệp Ân Tuấn cũng trở thành một nhân viên phục vụ bình thường.

Buổi yến tiệc chính thức bắt đầu.

Bên ngoài đang mua hát hoà bình, quan truyền lệnh cũng bắt đầu truyền người mang đồ ăn tới.

Từng nhóm thị nữ và phục vụ đi ra.

Thẩm Hạ Lan vốn định ra luôn nhưng bị Diệp Ân Tuấn giữ lại.

“Đừng ra ngoài vội, bây giờ những nhân vật máu mặt đều đang tập trung ở đó, họ đều sẽ chú ý đến thị nữ và nhân viên phục vụ vừa vào. Tuy bây giờ chúng ta không dễ bị người khác nhận ra, nhưng dù sao cẩn thận vẫn hơn.”

“Được, anh đã tìm ra số điện thoại của Lăng Thiên Vũ chưa?”

Nếu vừa rồi không có đoàn tuần tra đi qua thì có lẽ Diệp Ân Tuấn đã tìm ra số Lăng Thiên Vũ từ lâu rồi, bây giờ Thẩm Hạ Lan vẫn không yên tâm lắm bèn hỏi.

“Chưa, nhưng anh chụp lại rồi, chắc sẽ tìm được thôi.”

Nói rồi Diệp Ân Tuấn lấy một số thông tin vừa tra được từ điện thoại ra, không lâu sau đã tìm được số điện thoại của Lăng Thiên Vũ, nhưng anh không biết hiện tại số này Lăng Thiên Vũ có đang dùng không.

Hiển nhiên Thẩm Hạ Lan cũng có suy nghĩ này.

Cô lấy điện thoại di động ra, gửi cho Lăng Thiên Vũ một tin nhắn.

“Hẹn mười phút nữa gặp ở cửa bếp phía sau, Tiêu Nguyệt.”

Cô sử dụng tên của Tiêu Nguyệt.

Nếu dì đã nói Lăng Thiên Vũ là người của bà thì cô cũng muốn thử một lần.

Sau khi làm xong hết, Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn trốn đi.

Không lâu sau, một người đàn ông đi về phía nhà bếp.

Người đàn ông càng đến gần, Thẩm Hạ Lan càng cau mày.

“Có chuyện gì vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK