Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Hạ Lan dẫn Diệp Tranh đi ra ngoài, trước khi đi, cô còn nhìn Diệp Ân Tuấn một chút, trong lòng không rõ tư vị.

Cô muốn ở lại trong coi Diệp Ân Tuấn, nhưng mà Trương Linh lại không cho.

Có lẽ là bởi vì thủ pháp trị liệu đặc biệt của Trương gia trại không thể truyền ra ngoài?

Nhưng mà Diệp Tranh là đệ tử của Trương Linh mà, không phải sao?

Còn là đồ đệ duy nhất, chẳng lẽ Diệp Tranh không thể đứng ở một bên?

Nhưng mà nhìn dáng vẻ của Trương Linh có vẻ như là không muốn có ai ở bên cạnh.

Mặc dù không biết là tại sao, nhưng mà Trương Linh nói chắc chắn 90 %, Thẩm Hạ Lan vẫn có chút mừng rỡ.

Dù sao thì chỉ cần Diệp Ân Tuấn không có chuyện gì là được rồi.

Sau khi dẫn Diệp Tranh ra khỏi phòng, Thẩm Hạ Lan dựa theo lời dặn dò của Trương Linh, cho người tắt camera giám sát.

Diệp Minh Triết có chút bất mãn mà nói: “Mẹ ơi, chúng ta có thể giám sát bí mật được mà, nếu như bà ấy làm gì với lão Diệp..."

Thẩm Hạ Lan nhìn con trai mình, thấp giọng nói: “Trương Linh không tới mức đó đâu, bà ta là sư phụ của Tranh, dựa vào mặt mũi của Tranh, Trương Linh sẽ không làm ra loại chuyện vượt quá giới hạn.”

Đây là đang tăng thể diện cho Diệp Tranh, cũng là nói cho Diệp Minh Triết biết cho dù lúc nào đi nữa thì cũng đừng không quan tâm đến cảm nhận của Diệp Tranh.

Trái tim của Diệp Tranh đột nhiên run lên, thiếu chút nữa là không thể kiềm chế nước mắt trong hốc mắt.

Một người mẹ như thế này, thật sự coi cậu bé là con ruột mà đối xử, làm sao cậu bé có thể không che chở cho bọn họ?

Hiển nhiên là Diệp Minh Triết có hơi ngơ một chút, lập tức ngượng ngùng nói: “Anh, em xin lỗi, chỉ là do em quá gấp.”

“Không có sao đâu, anh hiểu mà.”

Diệp Nghê Nghê không nói gì, từ sau khi đứa nhỏ này trở về từ nhà họ Trạm thì tương đối yên tĩnh, cô bé đi đến bên cạnh Diệp Tranh, nắm lấy tay của Diệp Tranh, lúc bàn tay nhỏ mềm mại nắm lấy tay của Diệp Tranh, giống như là một lời hứa hẹn.

Hứa hẹn cả đời này sẽ đối tốt với cậu bé, không rời bỏ cậu bé.

Diệp Tranh nắm chặt tay của Diệp Nghê Nghê, cũng giống như là Thẩm Hạ Lan, sốt ruột chờ đợi.

Ai cũng không biết sau khi bọn họ rời khỏi đó, sau khi Trương Linh nhìn thấy camera ở trong phòng đều đã tắt hết, bà ta đột nhiên lại quỳ gối với Diệp Ân Tuấn, sau đó dập đầu ba cái bịch bịch bịch.

Lúc ngẩng đầu nhìn lên, trên mặt của Trương Linh có nước mắt rơi thành sông.

“Gia chủ, gia chủ!”

Bà ta nghẹn ngào, nhưng mà lại không biết mình còn có thể nói cái gì.

Diệp Ân Tuấn không biết gì hết, cái gì cũng không phản ứng, nhưng mà thái độ của Trương Linh lại có thay đổi.

Tôn kính và thành kính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK