Mục lục
Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô luôn tự nhận y thuật không tồi, nhưng bây giờ ở chỗ Thẩm Hạ Lan, một trận sốt đơn giản cũng khiến cô ta không xử lý được, hơn nữa Thẩm Hạ Lan còn là bạn tốt của cô ta, loại cảm giác này thật sự khiến cô ta rất áp lực, thậm chí có hơi không thở nổi.

Hai người bận bịu rất lâu mới khiến hô hấp của Thẩm Hạ Lan có trở lại, có điều nhiệt độ cơ thể của Thẩm Hạ Lan vẫn ở mức 40 độ, thuốc hạ sốt và dung dịch hạ nhiệt đều không có tác dụng.

Trên trán Tiêu Niệm Vi bắt đầu toát mồ hôi lạnh.

“Anh hai, không bằng gọi anh ba và chị dâu ba đến xem thử đi.”

Anh ba là Tô Nam.

Đến lúc này, cái Diệp Ân Tuấn để tâm là mạng của Thẩm Hạ Lan, chỉ cần có thể cứu được Thẩm Hạ Lan, mặc kệ ai anh cũng có thể mời.

Khi Tô Nam và Bạch Tử Đồng nhận được tin thì lập tức chạy đến.

Diệp Minh Triết ở nhà họ Tô làm tư vấn tâm lý, tự nhiên là nghe thấy rồi, cậu bé và Tô Thanh cũng theo tới.

“Lão Diệp, mẹ như thế nào rồi?”

Diệp Minh Triết mặt mày lo lắng.

Diệp Ân Tuấn thật sự không dám đối diện với đôi mắt khẩn trương đó của con trai.

Nên nói với con trai như nào đây?

Nói vì anh ham vui hại Thẩm Hạ Lan bây giờ ở giữa ranh giới sự sống và cái chết sao?

Diệp Ân Tuấn không mở miệng được.

Tô Nam vội nói: “Minh Triết, trước tiên đừng làm phiền bọn chú chuẩn đoán, cháu và Thanh ra ngoài trước được không? Tin tưởng chú và dì Bạch, còn cả dì Tiêu của cháu ở đây nữa. Ba người bọn chú sẽ cứu được mẹ cháu.”

Diệp Minh Triết do dự một lát, gật đầu rời khỏi phòng, có điều bóng lưng rất nặng nề.

Diệp Ân Tuấn cảm thấy mình thật sự là một tội nhân, anh thậm chí có hơi không thở được.

Nhìn thấy bộ dạng này của Diệp Ân Tuấn, Tô Nam vỗ vai của anh rồi nói: “Anh quá mệt rồi, ra ngoài nghỉ ngơi một lát đi, hoặc đi rửa mặt hút điếu thuốc gì đó, ở đây giao cho chúng tôi.”

“Hạ Lan cô ấy...”

Diệp Ân Tuấn bỗng có hơi nghẹn ngào.

Hai người bọn họ bao nhiêu mưa to gió lớn cũng vượt qua rồi, sao lại bị kẹt ở chứng viêm nhiễm nhỏ nhoi như vậy chứ?

Diệp Ân Tuấn nghĩ không thông, cũng không hiểu.

Có điều Tô Nam nếu đã không hy vọng anh ở đây, anh chỉ có thể rời khỏi phòng ngủ đi ra người hít thở.

Nhìn thấy Diệp Ân Tuấn đi rồi, sắc mặt của Tô Nam có hơi nặng nề.

“Từ kết quả kiểm tra chỉ số máu cho thấy, chỉ số tế bào bạch cầu và tế bào hồng cầu của cô ấy rất cao, giống như cảm nhưng lại không giống. Y thuật của Niệm Vi tôi không nghi ngờ, nếu Niệm Vi đã kiểm tra là bị viêm nhiễm , vậy thì tại sao tình trạng viêm lại không thuyên giảm?”

Tiêu Niệm Vi có hơi khó chịu nói: “Mọi loại thuốc tôi dùng đều dựa vào kháng viêm, nhưng mãi không có hiệu quả gì.”

Bạch Tử Đồng sau khi làm kiểm tra toàn diện cho Thẩm Hạ Lan, thấp giọng nói: “Hạ Lan là bị viêm nhiễm, nhưng lại đến ùn ùn, loại triệu chứng này nhìn thế nào cũng không giống chứng viên nhiễm của phụ khoa.”

“Em nhìn ra cái gì?”

Tô Nam biết vợ của mình ở phương diện này có ít nghiên cứu, vội hỏi.

Lông mày của Bạch Tử Đồng nhíu chặt lại.

“Em nghi ngờ không phải là do nhiễm trùng từ chứng viêm trong cơ thể của Hạ Lan dẫn đến phát sốt.”

“Chị là nói nhân tố bên ngoài?”

Tiêu Niệm Vi bỗng phản ứng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK