Giọng nói của Triệu Ninh rất khẩn trương, Thẩm Hạ Lan tự nhiên nghe ra thật giả.
Lời của cô khiến trái tim căng thẳng của Triệu Ninh ít nhiều cũng ổn định hơn.
“Chị dâu, em chưa từng dẫn ai về đó, em chỉ sợ động cơ không tốt, sau đó đến một cửa hàng sửa xe nhỏ ở gần đó mua một ít linh kiện về, em bảo đảm tuyệt đối không có mang thứ gì khác vào gara.”
Triệu Ninh là người từng chịu vất vả từ bé, cho dù được nhà họ Diệp thu dưỡng, cũng là vệ sĩ đã qua đào tạo, thu nhập hằng tháng đều cố định, anh ta tự nhiên sẽ không giống như Diệp Ân Tuấn, xe xảy ra vấn đề thì trực tiếp ném cho cửa hàng 4S, anh ta sẽ tự mình xem thử có vấn đề gì trước, bản thân có thể sửa được không, nếu như bản thân có thể sửa thì tự nhiên có thể tiết kiệm được một khoản tiền.
Cho dù bây giờ Diệp Ân Tuấn cho Triệu Ninh cổ phần, thói quen tiết kiệm nhiều năm của anh ta vẫn chưa thở thay đổi trong một sớm một chiều được, cho nên Triệu Ninh phát hiện xe xuất hiện vấn đề sẽ làm như vậy thì không có gì kỳ lạ cả.
“Cửa hàng sửa xe nhỏ ở gần đó sao? Ở đâu?”
“Chính là ở chỗ quẹo phải của trục đường chính.”
Lời của Triệu Ninh khiến Thẩm Hạ Lan hơi nhíu mày.
Cô sao không nhớ ở đó có một cửa hàng sửa xe nhỏ như vậy nhỉ?
“Còn nhớ vị trí không?”
“Đương nhiên.”
“Tôi gửi định vị cho cậu, cậu đến đón tôi, chúng ta qua đó xem thử.”
Thẩm Hạ Lan nói xong thì cúp máy, sau đó gửi định vị của mình cho Triệu Ninh.
Diệp Ân Tuấn và Diệp Minh Triết đều đang bận, trong lúc đó Diệp Ân Tuấn đã gửi tin nhắn qua, Thẩm Hạ Lan bảo anh chuyên tâm lo liệu ở bên đó là được, trong nhà không có sao.
Khi cô thay đồ đi ra khỏi phòng, vừa hay gặp phải Tống Dật Hiên và Hồ Ngọc Duyên.
“Em đây là muốn đi đâu?”
Tống Dật Hiện hơi nhíu mày.
Chuyện nổ xe này đã gây chấn động như vậy, bọn họ muốn mặc kệ cũng không được, rõ ràng có người muốn mạng của Thẩm Hạ Lan hoặc Diệp Ân Tuấn, con bé này còn muốn chạy ra ngoài.
Đầu bị nước vào à?
Tuy Tống Dật Hiện không có nói rõ, nhưng ánh mắt và vẻ mặt đã thể hiện ý tứ như thế.
Thẩm Hạ Lan có hơi buồn bực mà cười khan nói: “Em ra ngoài làm chút việc.”
“Có việc gì cũng không được ra ngoài, muốn ra ngoài thì đợi Diệp Ân Tuấn về rồi tính.”
Tống Dật Hiện bây giờ cực kỳ gia trưởng chuyên chế, trực tiếp kêu người khác đóng cửa ngoài lại.
“Đừng mà, em gọi Triệu Ninh qua đón em, em thật sự có việc.”
Thẩm Hạ Lan không ngừng nháy mắt với Hồ Ngọc Duyên, hy vọng chị dâu họ này có thể giúp mình nói tốt vài câu, nhưng Hồ Ngọc Duyên lại nói thẳng: “Em cho dù có nháy mù mắt, chị cũng sẽ không giúp em. Dật Hiên nói đúng, bây giờ tình hình bên ngoài không biết như nào, em không thể ra ngoài được.”
“Hai người thật là chồng ca vợ hát. Hồ Ngọc Duyên, chị đội Tống Dật Hiên như vậy, không sợ anh ấy lên tận trời sao?”
Thẩm Hạ Lan buồn bực nói.
Tống Dật Hiên rất dửng dưng, hờ hững nói: “Diệp Ân Tuấn đi đâu cũng đội em lên, anh thấy em cũng không lên tận trời. Nhưng nhìn tình hình hiện nay, cách trời cũng gần rồi.”
“Tống Dật Hiên, anh có ý gì? Em ra ngoài thật sự là có việc.”
Thẩm Hạ Lan chưa từng nghĩ mình có một ngày sẽ bị Tống Dật Hiên kháy.