Nhưng mà Thẩm Hạ Lan đi rồi, Diệp Ân Tuấn thì không rảnh rỗi, trực tiếp lấy laptop ra kết nối với đường dây mạng ở bên phía ông cụ Tiêu, ngón tay thon dài nhấn trên bàn phím.
Không bao lâu sau, anh đã điều tra được thứ mà anh muốn.
Diệp Ân Tuấn nhìn thấy đúng là Dư Khinh Hồng đã liên lạc cho Vu Phong, ánh mắt không khỏi chìm xuống mấy phần.
Đúng là tìm đường chết mà.
Diệp Ân Tuấn cầm điện thoại đi vào trong phòng ngủ.
Thẩm Hạ Lan đang nói chuyện video với Triệu Tâm Hằng, liên quan đến chuyện của công ty điện ảnh vẫn còn đang được thảo luận.
“Ở bên phía Phương Nguyên vẫn còn chưa trả lời tôi, trước tiên phát hành một vài phân cảnh trong album mv của Tử Thất, chờ đến khi bên trên có tin tức rồi thì lại nói. Hiện tại chủ yếu là Mạnh Điềm Điềm, tôi cảm thấy kịch bản này không tệ, chỉ cần Mạnh Điềm Điềm có thể diễn, chắc là có thể thăng lên một cấp.”
Thẩm Hạ Lan nghe thấy cửa phòng mở ra, quay đầu lại nhìn Diệp Ân Tuấn rồi sau đó tiếp tục thảo luận với Triệu Tâm Hằng.
Triệu Tâm Hằng cũng biết là Thẩm Hạ Lan nói không sai, thấp giọng nói: “Ở bên phía Mạnh Điềm Điềm không thành vấn đề, tôi đã tìm người đại diện sắp xếp hết rồi, bây giờ có hai diễn viên muốn ký hợp đồng với công ty của chúng ta. Sếp Thẩm, cô xem xem có được không?”
Thẩm Hạ Lan dừng lại một chút, nghĩ tới mình cây to đón gió, mặc dù là công ty mới nhưng mà bởi vì là người mới cho nên mới đâm đầu xông thẳng vào giới giải trí, cũng không biết va phải miếng bánh của ai cho nên mới có thể xuất hiện chuyện của Mạnh Điềm Điềm.
Lần này may mắn có thể kịp thời biến nguy thành an, nhưng mà lần tiếp theo thì sao đây?
Thẩm Hạ Lan nhíu mày, suy nghĩ một lát rồi nói: “Tạm thời không ký, điều tra rõ ràng mối quan hệ cùng với bối cảnh của hai diễn viên này rồi hẵng nói tiếp.”
“Nhưng mà nghệ sĩ của công ty chúng ta rất ít, như thế này cũng không thích hợp để phát triển.”
Triệu Tâm Hằng có chút bực bội.
Thẩm Hạ Lan nói thẳng: “Đi đến trường học ký hợp đồng với người mới, người mới sạch sẽ nhất, cũng dễ dàng ký kết, lại tìm một vài người đại diện tốt mang trở về, không sợ không có thành tích, tài nguyên thì cứ để tôi nghĩ biện pháp cho.”
“Vâng.”
Triệu Tâm Hằng thấy Thẩm Hạ Lan đã có kế hoạch, cho nên cúp điện thoại.
Diệp Ân Tuấn thấy cô đã cúp máy, lúc này mới cười nói: “Càng ngày có dáng vẻ của bà chủ nha.”
“Đương nhiên rồi, có sếp Diệp, dù gì cũng học tập được một vài thứ mà, có đúng không?”
Thẩm Hạ Lan lại nịnh nọt.
Diệp Ân Tuấn khá là thoải mái, đưa dãy số ở trong tay tới.
“Quả nhiên là không nằm ngoài dự liệu của em, Dư Khinh Hồng đã liên lạc với Vu Phong, đây là số điện thoại của Vu Phong.”
Nhìn dãy số ở trong tay của Diệp Ân Tuấn, sắc mặt của Thẩm Hạ Lan tối xuống.
Nếu Dư Khinh Hồng đã tìm đường chết như thế, nếu mình mà không thành toàn cho cô ta thì có lỗi với mình quá.
Triệu Ninh thấy điện thoại của Diệp Ân Tuấn vang lên thì vội vàng đứng dậy.
“Anh, em đi về dọn đồ một chút đây.”
“Được, lái xe cẩn thận đó.”
Diệp Ân Tuấn nhẹ gật đầu.
Triệu Ninh cầm chìa khóa xe đi khỏi.
Diệp Ân Tuấn nhìn thoáng qua dãy số trên màn hình điện thoại, trực tiếp nhấn nút trả lời.
“sếp Diệp, hệ thống theo dõi ở bên phía ông cụ Tiêu xảy ra vấn đề.”
Là của Phi gọi tới.
“Nói.”
Diệp Ân Tuấn bình tĩnh lên tiếng.