Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhìn về phía xa, đó là một người khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất, ông ta quay lưng về phía này, thân thể hư ảo, bóng lưng cao lớn vững chắc như núi, như thể không sức mạnh nào trên đời có thể lay chuyển được.

Ầm!

Khi hai người còn đang chết lặng thì tiếng nổ đã vang lên từ khu vực sâu thẳm.

Sau đó, huyết khí màu vàng kim bay lên trời, khí nguyên dồi dào cũng cuồn cuộn như biển.



“Mau lên, xông vào đi”, tiểu tử kia bị tiếng nổ đánh thức, vội vàng kêu lên, hơn nữa khuôn mặt nhỏ nhắn không giống như đang đùa, vẻ mặt nó rất nghiêm túc, nặng nề.

“Chuyện gì vậy?”, đây là lần đầu tiên tiểu tử ấy lộ ra vẻ mặt này, Diệp Thành bất giác di chuyển bước chân.

“Thứ đó sắp đến gần rồi”.

“Thứ đó?”, Diệp Thành sửng sốt: “Là thứ gì?”

“Chính là thứ ta nói với ngươi lúc trước đó”, tên nhóc vừa nhìn nơi xa vừa vội vàng giải thích: “Ông ta che giấu tu vi của mình, trà trộn vào hố thần vì bảo vật nghịch thiên ở nơi sâu ấy”.

“Chết tiệt”, nghe thấy câu này, Diệp Thành đột nhiên dừng lại rồi chửi: “Vậy ngươi bảo ta qua đó chẳng phải tự tìm chết sao?”



“Ông ta cũng chỉ ở cảnh giới Linh Hư thôi, ngươi sợ sao?”

“Đương nhiên ta không sợ cảnh giới Linh Hư”, Diệp Thành lắc đầu: “Nhưng nhỡ đâu tên đó giải trừ cấm chế, rất có thể lão tử sẽ bị giết ngay tại chỗ”.

“Ngươi thì biết cái gì chứ”, tiểu tử kia mắng: “Ông ta không dám giải trừ cấm chế đâu, một khi tu vi bị bại lộ, sức mạnh trong hố thần sẽ giết ông ta đầu tiên, vậy nên trước khi ra khỏi hố thần, ông ta cũng chỉ ở cảnh giới Linh Hư thôi”.

“Ngươi nói vậy thì ta đây nhất định phải đi đánh một phen rồi”, Diệp Thành lập tức tiến lên.

“Ta đã vào đây rồi, ngươi có thể nói bảo vật lớn nhất trong hố thần là gì rồi chứ?”, vừa đi, Diệp Thành vừa nhìn tiểu tử ở trong Đại La Thần Đỉnh.

Tiểu tử ấy lườm Diệp Thành nhưng vẫn mím môi, biết mình không giấu được nữa.

“Đó là căn nguyên của Hoang Cổ Thánh Thể”, cuối cùng tiểu tử ấy cũng nói ra bí mật mà nó luôn giấu kín.

“Hoang Cổ Thánh Thể?”, Diệp Thành gãi đầu: “Là huyết mạch gì? Có lợi hại không?”

Nghe lời này, tiểu tử kia bất giác quay đầu sang quan sát Diệp Thành, nhìn hắn như nhìn kẻ ngốc: “Thái Âm Chân Thể với Huyền Linh Chi Thể có lợi hại không?”

“Hỏi vậy chẳng phải hỏi thừa sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK