Bên trong đại quân hàng trăm nghìn người, cả hai người đại chiến sục sôi.
Huyết Tôn dùng đến bí thuật cấm kị khôi phục lại trạng thái còn trẻ, mặc dù thọ nguyên không nhiều nhưng khí huyết của ông ta vẫn rất dồi dào, thần thông mà ông ta thi triển đều là sự tồn tại thông thiên, đánh tới mức Diệp Thành thảm hại.
Lại nhìn sang Diệp Thành, hắn mở ma đạo, vài bí thuật làm tăng sức chiến đấu cũng đồng thời được mở ra, sức chiến đấu của hắn đạt tới mức đỉnh phong nhất từ khi tu đạo tới nay, thánh thể hoàng kim đang thiêu đốt, sức mạnh huyết mạch sục sôi, chiến ý ngút trời, bá đạo vô địch.
Rầm! Rầm!
Trời đất bùng nổ, cả hai huyết chiến dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người.
Lúc này, đại quân của Thị Huyết Điện đã dừng tay, kẻ nào kẻ nấy ngẩng đầu nhìn hư không, bọn họ cũng giống với các vị Vương và con cháu cảu các vị Hoàng kia, tất cả như những vị khách đứng xem.
Phụt! Phụt! Phụt!
Máu tươi tuôn trào, bóng người liên tục di chuyể, cả hai chiến từ trên trời xuống mặt đất, chiến từ mặt đất lên trên trời, từ nam sang bắc, từ tây sang đông, cảnh tượng hào hùng, chấn động thiên địa khiến bầu hư không nhanh chóng nứt ra từng tấc một.
Còn nơi mà bọn họ chiến đấu thì người của Thị Huyết Điện đã hoá thành huyết vụ theo từng đám khiến bọn họ đánh tới đâu thì nơi đó trống không, không một ai tiến lên trước vì đó chính là vùng đất chết.
Phụt!
Máu tươi bắn vọt, Diệp Thành bị trọng thương, phần ngực bị đánh tan nát.
Cũng chính vì khiến Diệp Thành trọng thương mà Huyết Tôn cũng phải trả cái giá đau đớn, một cánh tay của ông ta bị Diệp Thành trảm lìa.
A….!
Huyết Tôn gằn lên phẫn nộ, vận chuyển bí thuật hồi phục cơ thể.
Không cho ông cơ hội!
Diệp Thành sát phạt lên như một con rồng, kim quyền vô địch, hắn ra tay mạnh bạo, đánh tới mức khiến Huyết Tôn phải lảo đảo lùi về sau, cơ thể ông ta vốn dĩ máu me thê thảm, xương cốt đang gãy rời, có vài lần ông ta suýt chút nữa bị Diệp Thành đánh tới mức tan thành huyết vụ.
Ta không tin!
Huyết Tôn mặt mày tôi độc, ông ta không thể chấp nhận sự thật này nên gào thét như ác quỷ.
Vậy thì ta đánh cho ông tin thì thôi.
Diệp Thành đứng trước mặt Huyết Tôn, một chưởng của hắn suýt chút nữa đã đánh tan Huyết Tôn.
Huyết Tôn lảo đảo lùi về sau, ông ta thiêu đốt thọ nguyên khôi phục thương thế nhưng Diệp Thành không cho ông ta thời gian, hắn lại lần nữa lao tới, Huyết Tôn hồi phục một lần thì hắn đánh ông ta tan tác một lần. Bí thuật hồi phục dù có mạnh thì cũng không thể nào kịp làm liền những vết thương mà Diệp Thành để lại trên người ông ta.
Cảnh tượng này trông vô cùng đẫm máu.
Huyết Tôn yếu thế, ông ta đánh trả trong tình trạng không còn sức lực, bị Diệp Thành đánh bằng tay không từ hư không phía bắc sang phía nam, từ hư không phía đông sang phía tây khiến những người quan sát trận chiến đều hết sức kinh ngạc.
“Khả năng chiến đấu thế này đúng là vượt qua sự tưởng tượng của ta”, ở một hướng trong hư không, Tiêu Thần hít vào một hơi thật sâu.
“Chúng ta được định làm nền ở thời đại này rồi”, Long Đằng lắc đầu cười nói.
“Hắn có phong thái của một vị Hoàng, được định sẵn sẽ là người nối gót sau này”, phía Đại Sở Hoàng Yên gật đầu tấm tắc.
“Còn ngây ra đó làm gì, giết cho ta! Giết hết cho ta”, thấy tình hình không ổn, Phệ Hồn Vương tức tối gằn giọng, đay là cục diện gì, vài trăm nghìn tu sĩ đều ngẩng đầu xem trận chiến thật vô dụng.
Nghe thấy mệnh lệnh, đại quân của Thị Huyết Điện lần lượt di chuyển, tuyệt sát trận trong hư không rung lên, uy lực hồi phục có sức tịch diệt.
Phụt!
Cơ thể thánh thể bị đâm xuyên, hắn ngã nhào giữa hư không, đại quân của Thị Huyết Điện xông tới nhấn chìm hắn.
Phụt!
Sau một giây, tiếng gằn phẫn nộ vang thấu tận trời xanh, Diệp Thành đứng dậy đánh ra một chưởng.
Tiếp đó, khí huyết của hắn sục sôi ngút trời, hắn lại lần nữa sát phạt cửu tiêu, mục tiêu rất rõ ràng đó chính là Huyết Tôn.
Thấy Diệp Thành sát phạt đến, Huyết Tôn run người, trong mắt ông ta rõ vẻ kinh ngạc, bước chân lảo đảo.
Đi đâu?
Thấy vậy, vài trăm bóng người của Thị Huyết Điện lần lượt sát phạt tới, chắn trước người của Huyết Tôn, đánh ra thần thông khủng khiếp.
Diệp Thành điên cuồng lao đến, hắn không hề tăng thêm phòng ngự, hắn dùng cơ thể rắn rỏi và đại chưởng vàng kim quét vào hư không, vài trăm bóng hình bị hắn đánh thành huyết vụ.
Chết đi!
Đại quân của Thị Huyết Điện như nước lũ cuộn trào tới bảo vệ Huyết Tôn ở phía sau.
Giết!
Diệp Thành không lùi mà tiến, hắn giơ Bá Long Đao như con giao long sát phạt vào trong đám người, mỗi một bước một đao, một đao là một đám người, chỉ cần là kẻ nào ngăn bước chân hắn đều bị trảm diệt dưới nhát đao sắc lạnh.
Mạc dù được đại quân của Thị Huyết Điện bảo vệ nhưng Huyết Tôn vẫn tỏ ra sợ hãi, ông ta lắc đầu lảo đảo lùi sau.
Ông có thể chạy đi đâu?
Diệp Thành toàn thân nhơ nhuốc máu, hắn giống như tu la chui ra từ địa ngục rẽ đám người, mở ra đường máu.
Lúc này, Huyết Tôn dừng chân quay người toan bỏ chạy.
Diệp Thành vung đao ở phía sau, hắn điên cuồng truy sát, tứ phương tám hướng đều có đòn công kích dội tới, từng đòn đánh vào thánh thể của Huyết Tôn khiến ông ta không còn hình dạng của một con người, ấy thế nhưng vẫn chưa đủ để ngăn bước chân hắn trảm diệt Huyết Tôn.
Trên đường xuống hoàng tuyền ông sẽ không cô độc đâu!
Diệp Thành vung đao, một đao chém vào hư không.
Phụt!
Máu tươi bắn ra, phần đầu của Huyết Tôn lập tức bị trảm bay rơi vào tay Diệp Thành.